VN88 VN88

Bước Chân Âm Thầm – Truyện 18+

Cô bỏ áo thì ngồi sụp xuống liền, thằng bé lại trêu: thế giờ cô tự đắp chăn hay là để cháu giúp. Cô giáo thỏ thẻ nhờ nó, thằng bé ung dung quay lại, quơ hai cái chăn, lần lượt che lên người cô. Cô Hoan ho khùng khục vì ngộp, phải vội hé một góc chăn ra thở. Thằng bé giắt các đuôi chăn kín và dùng ngón tay chọc thủng lớp giấy đổ bột long não vào.

Lại một phen cô Hoan sặc vì mùi long não bay thốc vào mũi. Hơi nước xông rỉ rả chui qua hai lớp chăn lún phún bay ra, trông loe hoe như lò hầm than. Cô rột rẹt trở người qua lại dưới chăn, rên rẩm là nóng và mồ hôi tươm lắm thế.

Thằng bé bảo để nó giúp lau khô bớt, nhưng cô ngúng nguẩy không chịu. Cậu nhỏ cứ xun xoe ở cạnh, hỏi điều này điều nọ. Đến khi cô giáo bị hơi nước làm cho mồ hôi chui vào mắt xót vùng vằng thì thằng bé chẳng thèm hỏi han gì nữa, thò luôn tay vào lau mồ hôi cho cô.

Chừng cô nhận ra sự kiện thì thằng bé đang lau nơi lưng cô rồi, có đuổi thì cũng đã xong nên cô im thin thít. Thằng bé thế mà khôn, nó phải bắt đầu từ chỗ vô thưởng vô phạt thì mới đem sự tin cậy đến cô giáo được. Vả chăng, nó lau cũng chu đáo lắm, mớ giẻ ơ hờ đưa lên đưa xuống khiến sống lưng cô thấy doãi ra.

Nó lau từ thắt lưng lên cổ, choàng qua hai vai, chậm chạp, rề rà, làm cô càng lúc càng dễ chịu. Cô để yên cho cháu lo, nó lau ngang tảng lưng chau chuốt như người lau tấm gương quí. Nó lại lau dài phía sau cánh tay và từ từ ăn có lên khoản mông của cô nữa.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.