VN88 VN88

Ai Bắt Cóc Cô Nghiêm – Truyện 18 +

“CÔ CÓ BAO GIỜ THỦ DÂM”, một đứa trong nhóm bước tới xé áo cô ra, quát. Dưới ánh sáng lờ mờ của ánh đèn nê-on vàng dợt, cô Nghiêm thều thào nói “Em là ai, nghe giọng em quen lắm. Xin em thả cô ra. Nếu em là một trong những học sinh của tôi, mong em đừng xúc phạm tới thầy cô của mình”, vừa nói cô Nghiêm ráng nghiêng đầu về phía có tiếng nói, nhưng sợi dây buộc quá chặt làm cô khó cử động.

“Bát. Bát”. Hai cái tát xán ngang má cô, làm cô Nghiêm chếnh choáng. Tiếp theo là một tiếng quát, “XÚC PHẠM GÌ. Nghe đồn là cô đối xử tệ bạc với đám học sinh lắm phải không ?”.

“Tôi đâu có … Trời, dạy các em nên người là bổn phận thầy cô như tôi … tại sao …”, cô Nghiêm phân trần.

“Nghe nói là cô hay trù dập đám học sinh. Ai không đóng tiền học phụ đạo là …”, một giọng phán quyết cất lên.

“Các em … Các em thiệt quá đáng … Vì cái gì chứ ?
Chẳng lẽ vì những điểm xấu mà cô cho tụi em… Học phụ đạo … Có phải các em học sinh của cô ? Có phải em là NHT hay không. Nghe giọng em quen lắm. Em thả cô ra đi”, cô Nghiêm một tay ôm mặt, một tay quơ quơ phân trần.

“Không phải điểm xấu không thôi. Cô bắt bọn học sinh chép phạt vô cớ. Rồi làm …”, một đứa định nói làm gì đó nhưng không biết nói gì hơn thì chợt ngưng.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.