VN88 VN88

Ai Bắt Cóc Cô Nghiêm – Truyện 18 +

“Tao biết có một thằng hay chở con nhỏ đi chơi, thằng đó học lớp nọ. Tao nghi là nó”, một đứa đáp.

Thình lình Soan oặn mình, tên nọ cũng uốn éo theo. Tưởng là Soan sắp đạt tới cực khoái, ai ngờ tên nọ bất thần rên lớn, rồi thấy nó nhảy phốc ra ngoài, tay cầm cu bún tinh ra xối xả.

Lần này cả bọn không cười như trước nữa. Có lẽ thời gian không còn bao nhiêu nữa cho bọn chúng. Lập tức, thằng khác ngồi trể xuống tiếp theo thằng kia úp lên mình Soan. Soan tưởng sẽ được nghỉ, nào ngờ lại oằn oại dưới một cảm giác mới, sức dập mạnh hơn cả lần trước. “Phạch … phạch … phạch”, không khí vắng lặng đi chỉ còn tiếng “phành phạch” dâm đãn và tiếng thở thì thào hự hự của Soan và tiếng hút sành sạch của da thịt.

Cả đám tập trung nhìn cảnh tượng đó, đứa nào cũng hăng máu, mong tới lượt mình.

Rồi hết đứa này tới đứa khác thay phiên nhau hãm hiếp Soan. Nàng gần như tơi tả như miếng giẻ rách. Tóc tai rủ rượi, quần áo rách bươm, cổ chân cổ tay đều bầm tím, rãi rác đầy tinh khí trôi theo vách đùi.

Tội cho Soan lắm, và cũng tội cho cô Nghiêm nhìn cảnh tượng đó suốt đời vẫn không quên! Nhưng số phận của cô cũng không khá hơn gì. Sau khi hiếp Soan bầm dập, chúng nghỉ ngơi một lát rồi dằn cô Nghiêm ra hiếp tiếp. Mặc cho cô Nghiêm có kêu la, van xin, và chống cự, chúng trói hai chân cô vô chân bàn và bắt cô nằm úp ngực lên bàn, rồi lần lượt từng đứa một sắp hàng đứng sau mông cô.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.