Thế là tôi nhè nhẹ kéo chăn ra, đi ra ngoài, nhưng kì lạ là trong đầu tôi không có tinh thần nào để ngắm cảnh cả. Cái cảm giác đầu gối tôi chạm vào đùi cô cứ lởn vởn trong đầu tôi. Cái cảm giác đó cứ thúc đẩy tôi : ” nào, thử lại lần nữa đi”. “Mình thật sự thích cảm giác đó mà”. ” Nếu cô ấy biết, cô ấy nói với ba mình thì chết”. ” Nhưng mình có thể làm thật nhẹ mà”, ” Sự tò mò của mình có thể làm sức mẻ mối quan hệ tốt của hai gia đình”
Đấu tranh tâm lý một hồi, cuối cùng, sự tò mò cũng chiếm ưu thế. Quay trở vào nhà, thật nhẹ nhàng, tôi khép cửa lại. Ánh đèn ngủ từ góc phòng nhẹ nhàng lan tỏa trong căn phòng, chiếc quạt trần quay trên trần kêu ken két do lâu ngày không vô dầu, nhưng những tiếng động đều đều như thế thì thường làm cho người ta ngủ sâu hơn và ít cảnh giác với tiếng động. Đi vào giường, tôi chợt giật mình, lúc nãy khi tôi kéo mền ra đi ra ngoài, vô tình chiếc mền giở lên. Một nữa người của cô ấy ở bên ngoài chiếc mền, mép chiếc áo ngủ đã tốc lên hơn nữa đùi của cái chân trái đang ở bên ngoài cái mền. Tim tôi đập mạnh, tôi tiến lại gần hơn, ” co lẽ chi còn khoảng 1 gang tay nữa thôi là mình đã có thể đến được đích”, tôi nghĩ.
Nhưng tối quá, tôi đi đến cái đèn ngủ ở góc phòng, vặn cho sáng thêm một chút. Cái mép mền lại che bóng tối lên nơi đó. Tôi bước lại gần, leo lên giường, một kế hoạch mới đã vạch ra trong đầu. Khi đã nằm trên giường, tôi làm như đang trở mình, co đầu gối lên, cố tình cọ mạnh vào người cô để kéo theo vạt áo ngủ. Và tôi đã được như ý, nhưng lúc này thì tôi không thể ngồi dậy để nhìn, vì nếu như thế lở cô mà thức dậy thì am mưu của tôi sẽ bại lộ ngay.