VN88 VN88

Tuổi dậy thì của tôi là thế này đây – Truyện 18+

Tôi nhìn vào mắt cô, cái ánh mắt trìu mến mà tôi đã từng có bao nhiêu năm nay của cô vẫn còn đây. Ôi, vâng, cái ánh mắt mà tôi tưởng là sẽ không có nữa kể từ sau hôm đi Vũng Tàu về. Đến hôm nay tôi mới dám nhìn thẳng vào mắt cô, có nghĩa là mọi chuyện vẫn còn có thể cứu vãn. Tôi cười cười với cô rồi đi ra sau bếp, lấy một cái bánh ít, rót cho mình một ly nước, xong toi đi lên nhà nói với cô là tôi lên lầu xem tivi….

Ăn xong bánh, tôi lên giường nằm xem tivi, một lúc sau thì cô lên. Đi ngang qua tôi, liếc nhìn tôi cô hỏi:
– Đi chơi về mà sao thấy mệt vậy, bộ con bệnh hả?
– Không có, con cũng không biết nữa.- tôi trả lời nhát gừng.

Ngó sơ qua chương trình tivi, rồi cô mở tủ lấy đồ đi tắm. vừu làm cô vừa nói:
– Tắm một cái! Hôm nay chắc là ngủ sớm, đi xe cả ngày mệt quá!

Cái cách cô như là nói với chính mình, nên tôi cũng chỉ ừ hử cho qua. Tôi cũng không dám trộm nhìn cô như trước nữa, sợ cô đề phòng, bắt gặp, tôi chỉ nhìn chằm chằm vào cái tivi. Mắt thì nhìn tivi nhưng đầu thì đang lập kế hoạch để có thể đối phó, rồi mường tượng đến những đường cong tuyệt vời phía trong những lần vải áo quần kia. Miên man suy nghỉ thì cô đã vào phòng tắm từ khi nào, tiếng mở nước, tiếng quần áo sột soạt, và cả tiếng hát nho nhỏ của cô “…..anh đi mà chợt mát, bởi vì em mặt áo lụa Hà Đông…”

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.