Sáng hôm sau, khi tôi thức dậy thì cô đã đi làm, nằm yên để những hình ảnh tối hôm qua lắng đọng trong ký ức, tôi vẫn còn có thể cảm nhận được làn hơi ấm từ chổ cô nằm, úp mặt vào chiếc gối của cô, tôi hít lấy mùi hương nồng nàn từ da thịt đàn bà còn vương nhẹ…. Lát sau tôi xuống nhà, ăn sáng với bà xong, tôi loanh quanh một lát đợi bà đi chợ, tôi sẽ đi chung với bà vì nhà tôi cùng hướng đi chợ của bà.
Suốt ngày hôm đó, tôi không thể tập trung vào bất cứ việc gì khác, những hình ảnh, những cảm giác lạ kỳ đêm qua đã chiếm hết những suy nghĩ của tôi. Cũng may là đang nghĩ hè, chứ nếu không, có lẽ tôi đã bị bạn bè phát hiện ra những biểu hiện kì lạ, hay là phải ăn một vài điểm xấu vì không thể tập trung học hành. Trong đầu tôi chỉ có những kế hoạch rời rạc mà tôi cứ cố gắng sắp xếp cho chúng liền lạc với nhau. Rồi còn phải đặt ra những tình huống có thể xảy ra để rồi đề ra những phương án xử lý thích hợp….
Chiều hôm đó, sau khi ba tôi đi làm về, ông nói là cơ quan có tổ chức cho cán bộ công nhân viên đi du lịch ở Vũng Tàu, nhân dịp hè, nhằm tạo cơ hội giải trí cho nhân viên cùng gia đình. Nhưng ba tôi cũng nói là ngày thứ Bảy tới này nhà tôi phải đi ăn giỗ, ba và mẹ tôi không thể đi được. Gương mặt đang tươi của tôi bông trở nên hụt hẫng, nhìn gương mặt tội nghiệp của tôi ba tôi nói :
– Con hỏi cô Hoa thử xem cô có trông chừng được con không, nếu được, con có thể đi với cô ấy! Vì ba thấy có tên cô ấy trong danh sách đi của đoàn. Nhưng cô chỉ đăng ký đi có một mình, chắc là chú Hải hôm đó lại trực công ty không thể đi cùng cô.