Em dang hai bấp đùi ra cho Khuê thấy thêm cái đẹp ở miệng lồn. Chàng há hốc mồm ra, trố mắt say đắm….
– Từ nay, có lẽ sẽ chẳng bao giờ anh dám nhìn lén cảnh ba anh ân ái với em trên lầu nữa.
– Sao vậy, Khuê? Em muốn anh học ở Tú cách làm tình…
– Có gì lạ mà em bắt anh phải học? Anh không dám nhìn nữa, bởi anh sợ…anh sợ anh sẽ ghen với ba anh ! Mà hình nhứ anh đã ghen rồi thì phải. Như anh đã nói: Có nhiều đêm, anh mất ngủ. Anh vớ vẫn, khùng điên, cứ nghĩ em là của anh từ rất lâu. Từ những năm xa xưa, khi anh còn hân hạnh nhìn em tắm mưa bên đó, cách nhà anh một hăng rào dâm bụt!
Khuê cúi hẳn mặt vô đó. Hai uhón tay chàng banh hai mép lồn ra, quan sát, ngất ngư, say đắm:
– Trời ơi ! Người yêu ơi ! Có thể nào em dứt hẳn với ba anh không? Đau lắm Ngọc ơi Đừng ngủ với ổng nữa !
Bỗng Khuê nhào lên hôn môi em như sư tư đói vồ mồi. Tại sao có chuyện làm bất ngờ này? Khuê yêu em? Điều khó tin quá ? Yêu em, sao gặp em hằng ngày ở trường, chàng chẳng nói gì với em dù một câu ?
Hôn xong, Khuê mớ .hộc, lấy cuốn nhật ký thảy lên trên giường, bảo em:
– Chắc em không tin Khuê yêu em ? Xem đi, xem cuốn nhật ký đó của anh, cả nghìn trang. Trang nào cũng dày đặc tên em. Đây là cuốn số ba. Hai cuốn kia còn nằm trong tú. Xem để biết tại sao anh ngu khờ với em !