VN88 VN88

Truyện tuổi dậy thì (Dậy thì quá sớm) – Truyện 18+

Đọc tới đây chắc anh không tin những lời vừa rồi do chính em viết, viết tự đáy lòng. Đây ià lá thư thou ba, sau khi em đã viết và xé 2 lá đầu tiên. Vì nó không diễn tả trung thực lòng em. Nó bay bướm, văn hoa, nhưng không là những gì em muốn thú tộl. Đã thú tội thì phải nó bằng hết, và trung thực, dù biết chắc anh sẽ khlnh khi, xem thường. Có thể một lần rồi thôi. Có thể trut hết tấm lòng bằng những giòng táo bạo này rồi vĩnh viễn em không còn viết nữa. Nhưng em chọn cách này và mong anh hồí âm, dù chỉ một giòng: “Rất tiếc, em gõ cửa nhầm nhà. Em còn nhỏ quá ! ”

Huân đọc đi rồi đọc lại cả chục lần, chàng vẫn không tin đó là lá thư của mẹ. Trưa hôm đó, cả nhà ngồi ăn cơm. Lần đầu tiên Huân gắp miếng chả cá bỏ vào chén mẹ. Sau đó, chàng xớl cơm cho mẹ nữa. Mẹ hạnh phúc kỳ lạ. Không người lớn nào để ý nỗi niềm riêng tư đó của mẹ. Mẹ lấy .bàn chân để lean chân chàng khá lâu, và nghe hơi nóng da thịt chàng chuyền qua. Thỉnh thoảng chàng có nhìn nhanh về hướng mẹ. Cái nhìn không nói nhưng mẹ đọc hết những gì chàng muốn nói, rất rõ.

Tối hôm đó, mẹ ngồi vào bàn học sớm hơn mọi khi Huân ngồi vào, và rất nhanh thảy trước mặt mẹ cuốn sách toán, nói rất khẽ: “vào đọc liền cuốn sách này đi. Mẹ bỏ chỗ, cầm cuốn sách, chạy nhanh vào buồng, khoá cửa, đọc một tờ giay: “Em làm hồn anh thân sơ thất sở. Nếu quả thật vậy, khuya nay cố đen phòng anh”. Vỏn vẹn và ngắn ngún chỉ có bao nhiêu chữ, mà mẹ đọc, rồi đọc, rồi đọc. Cho đến khi bà ngoại gõ cửa, bảo ra học, mẹ mới ngưng.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.