Khải nói dối vậy. Thực ra chàng chẳng uống gì cả Khải kéo dài được cuộc truy hoan đêm nay trên 45 phút là vì tâm hồn Khâi đang phân tán ơ chỗ cánh cửa,chỗ bục giảng ở lớp học mỗi lần có cô giáo Loan cầm cặp đi ngang qua. ở Loan có cái gì vừa kiêu kỳ, vừa mời mọc. Nụ cười Loan cũng vậy. Nghiêm mà lẳng lơ. Đôi mất sắc như dao. Nhưng nó trũng buồn man mác khi Loan thơ thẩn ở hành lang, giờ ra chơi, nhìn hoa phượng rơi, nhìn gió lay động những cành lá trên cao.
Cậu bé Khầi cũng lãng mạn, theò dõi từng tý ở cô Loan. Hắn thèm, không phải xác thịt Loan tươi mát. Mà Khâi thèm được chiếm đoạt cái nhan sắc kiêu kỳ, xem nhẹ đàn ông đó. Chưa bao giờ thấy cô Loan đối thoại với một thầy giáo, hay một nam sinh. Bỗng Khải nuôi giấc mộng vàng: sẽ có ngày được đến phòng cô Loan, “thăm” cô Loan….
Hắn tăng nhịp nắc. Khải bợ hẳn mông đít cô Ngọc lên để dộng xuống những cú ..nắc kinh hồn. Một ngón tay Khải tăng cường chà mạnh hột le. Giáo Ngọc la lớn trời long đất lở:
– Khải ơi sao bữa nay anh đụ hay quá trời vậy? Nát hết lồn em Khải ơi. Anh phải đụ như vậy hoài cho em. Khải đừng để em thèm, em đi tìm thằng học trò khác à nhen. Sướng quá mình ơi. Phải chl có một thằng nữa, em vừa bú, vừa đụ cho nó đã. Một tuần có một lần, thèm quá!
– Ời sướng thì hưởng đi. Anh sẽ tìm cho em vài thằng nữa. Anh vừa đụ, bắt nó lắp đít em, đứa khác đưa cặc em bú…. Rủ cô Loan, cô Sương qua đây chơi luôn, đụ tay ba. Ngọc ơi, anh cũng đang lên thiên đàng đây. Cô Loan ơi ! Khải sướng quá cô Loan ơi ! Đưa lồn đây cho Khải bú….