Bé Lâm tự ái. Hắn trở mình nằm nghiêng, dở một chân Loan lên cao, và đụ hung tàn như hta quân đi diệt giặc. Kiểu đụ mà hồi nào giờ Loan chưa nếm qua. Loan gào:
– Từ từ Lâm ơi. Làm nạp quá em “chết sớm” bây giờ.
– Tại chị trách em không yêu chị. Nên em cho chị chết!
Nằm nghiêng như thế, cặc Lâm đâm thẳng vào thành lồn cô giáo. Nó xoáy ngay âm đạo, làm Loan muốn ra. Nàng gào thét, cố cầm cự càng lâu càng tốt. Lần đầu tiên, Lâm gọi cô giáo bằng chị, xưag bằng em. Chàng quyết tâm bữa nay làm sao cho cô giáo phải bò như cô Sương đêm hôm qua, Lâm mới chịu. Đêm hôm qua, lúc hai giờ sáng, sau khi ra cái thứ ba, cô Sương đã bò thật. Ra xong, cô mệt lã người, mà Lâm vẫn để cặc như thế đụ ầm ầm. Cô đẩy Lâm ra, lăn mình xuống đất, ‘đứng không nổi, bò, và miệng la:
– Em lạy anh Lâm ơi, cho em nghỉ chừng 15 phút rồi muốn làm gì thì làm. Lồn em nó ê quá rồi!
Cô bò lại góc tủ, ngồi dựa ngửa, thở, rồi ngoéo đầu ngú lúc nào không biết. Sáng nay, Sương dẫn Lâm qua định giới thiệu cho Loan “dùng thử”. Không ngờ gặp Đạt. Sương tự ý Đổi hàng, mang Đạt về phòng, để Lâm ngồi chờ giáo Loan. Kiểu đụ nghiêng này ít đàn bà nâo chịu nổi quá 15 phút. Vậy mà Loan, không biết có phâi nhờ ruợu giúp sức hay không, gần nửa tiếng mới bặm môi, nhíu mày, mặt
phừng đỏ lên, la:
– Lâm ơi, chị chưa được ai đụ kiểu lạ lùng này ! Cho chị sướng một cái rồi tới đâu thì tới Lâm ơi. Đó, em ra đó anh ơi, anh ơỉ, anh ơi ! Em .,.còn…còn nữa, còn nữa.