VN88 VN88

Truyện sét hay nhất gái quê mới lớn – Truyện 18+

Ra tới phòng khách là chú Tư liền giới thiệu bà khách mới với tôi ngay:
– Hôm nay soạn giả Vạn Lý đưa bà bầu Ngọc của đoàn Tân Thủ Đô tới đây thăm nhà mình sau đó là để nghe con hát, vậy con kiếm bài gì hát cho bà bầu và mọi người cùng nghe đi.
Tôi rùn vai tỏ vẻ lo sợ, định lên tiếng thì soạn giả Vạn Lý đã chận lại:
– Anh Tư đừng làm cháu nó khôp, anh để tui…
Quay qua tôi ông nói dịu dàng:
– Cháu cứ tự nhiên hát như hôm trước cháu hát cho chú và anh Lý Bình Vân nghe kỳ rồi, không có gì mà ngại hết.
Chú Tư lại lên tiếng:
– Con còn nhô sáu câu đoạn Lan than thò khi Điệp kiếm Lan tnlôc sân chùa trong tuồng Lan và Điệp không, nhở thì ca đi chú đờn.
Tôi bắt đầu lấy lại bình tĩnh nên lên tiếng:
– Con sợ không thuộc hết sáu câu, thôi chú noon con ca bài ngắn “Tiễn chồng ra trận” được không?
Soạn giả Vạn Lý và Lý Bình Vân cùng lên tiếng tỏ dấu ưng thuận.
Trong khi chú Tư dạo đàn tôi lấy thế ngồi ngay ngắn để sửa soạn ca thì bà bầu Ngọc nhìn tôi rồi quay qua soạn giả Vạn Lý nói:
– Chưa biết ca ra sao, còn sắc vóc thì tui chấm rồi đó nếu được thì mình bắt luôn để thay thế cho mấy đào già trong đoàn mình cho rồi chứ còn đợi gì nữa…

Nghe câu nhận xét có vẻ rẻ rúng pha lẫn chút khi thường nghệ sĩ của bà bầu Ngọc tôi cảm thấy bực mình, mất hứng chẳng muổn ca chút nào hết. Thấy tôi lựng khựng mặt không vui, Lý Bình Vân hiểu ý anh khuyến khích tôi bằng dôi mắt đầy thông cảm. Trong khi đó chú Tư tôi chẳng để ý gì cả, ông cứ cắm đầu đờn rồi nhìn về phía tôi ra hiệu biểu vô. Tôi miễn cưỡng ca hết bài rồi xin lỗi mọi người vào nhà trong với lý do tôi đau đầu vì mới đi về nên ca không nổi. Chú Tư có vẻ bực mình, ông nhìn tôi với ánh mảt không vui. Thấy không khí có vẻ thiếu hào hứng ông Vạn Lý bèn đứng dậy từ giã ra về. Ông nói:
– Thôi hôm nay nếu cháu Mến mệt thì đi nghỉ đi, để hôm khác có dịp thì sẽ ca nhiều hơn.
Nói xong ông đứng dậy cáo từ ra về.
Khi khách đi hết rồi chú Tư gọi tôi ra dũa:
– Bữa nay sao con lạ kỳ vậy Mến, con có biết con làm vậy là bà bàu và soạn giả Vạn Lý sẽ buồn không ?
giây lát nhưng trấn tĩnh lại ngay vòng tay ôm Thiện và khẽ hỏi:
Anh về hồi nào sao không cho em biết?
Thiện lơi vòng tay nhìn tôi ngây dại nói:
– Anh về hồi chiều nhưng phải đợi tối mới tới, sợ đến sóm chú thím Tư để ý làm sao mà vào thăm em giờ này được.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.