Tiếp tục nói chuyện nựng nịu thêm một hồi nưa con cặc của Bình lại cứng ngắc và anh lại tiếp tục leo lên mở máy chạy đua nữa, lần này anh ngồi dựa ngửa ra ẵm tôi bỏ lên lòng anh và cứ thế anh cứng ngồi dưới cà hảy lên thật mạnh mẽ, anh làm liên tục đều đặn như cái máy, con cặc anh cứng ngắc đâm lút vào tận trong sâu, chạm vào trong cùng nỗi sung sướng tê mê của tôi… tôi trôi theo cơn bão tình của Bình chẳng còn biết gì tới chung quanh nưa…tàn trận tôi ôm Bình ngủ vùi tới khi Bình lay tôi thức dậy tôi mới hết hồn lật đật lo mặc quần áo hối Bình chở về nhà Mừng.
Phải công nhận sau Thiện, thầy Khoa, Long… Bình là ngưởi gây cho tôi nhiều ấn tượng lạ lùng nhất trong lối tấn công và trong phương thế làm tình… anh ta đã không dùng thủ thuật gì hết mà chỉ dùng toàn súc lực dũng mãnh của mình dể trấn áp tôi sau cuộc mưa gió với anh tôi có cảm tưởng như mình bầm dập tan loãng trong sự thống khoái tận cùng khó diễn tả. Tôi nghĩ trong bụng nếu mà sau này xa Bình khi gặp lại anh mà có cơ hội là tôi sẽ không bỏ lỡ dịp để dược cùng anh vào trận gió mưa.
Tôi lẩn thẩn suy nghĩ, trong tình yêu phần tình dục quả là quan trọng vô cùng. Mục này mà yểu là coi như mất đi 70 phần trăm. Trước khi thả tôi ờ ngõ nhà Mừng, Bình đã hôn tôi say đắm, Bình nói:
– Mến về nghe, ngày mai anh sẽ cho lính đem ô mai lại cho em… chừng nào được thì Mến cho anh gặp ntĩa nghe.
Tôi đưa tay vẫy chào Bình rồi mờ cửa rào bước vào nhà Mừng. Mtlng từ trong nhà chạy ra đón tôi nói:
– Bồ đi gì lâu quá vậy? làm tui lo quá chừng, lơ mà chú thím Tư qua đây kiếm thì tui biết ăn nói làm sao đây… thôi nghe, lần sau không dám lãnh vụ này ntĩa đâu đó!
Tôi tìm lời chống chế qua loa rồi theo Mừng về nhà.