VN88 VN88

Tâm sự vợ coi thường năng lực kinh tế của tôi

Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống  vợ coi thường năng lực kinh tế của tôi  hay nhất tại 18Truyen.com về tâm sự cuộc sống.

Tâm sự vợ coi thường năng lực kinh tế của tôi

Cô ấy luôn so sánh với những người bạn tôi đang làm cho công ty nước ngoài, rằng hàng tháng họ đem về cho vợ cả nghìn USD, nói tôi bất tài, không thể xin được công việc ở công ty nước ngoài hoặc văn phòng đại diện.

Tôi lập gia đình lúc 31 tuổi, vợ bằng tuổi, hiện nay con trai đã 13 tuổi. Lúc lập gia đình tôi là nhân viên của một văn phòng đại diện với mức lương khá cao khoảng 1.000 USD chưa kể những thu nhập khác vì tôi có làm thêm nữa. Vợ tôi khi ấy là một bác sĩ chuyên khoa I. Một năm sau chúng tôi có con. Sau khi sinh, vợ tôi không đi làm, ở nhà chăm sóc con và cũng không muốn quay lại ngành Y vì không còn yêu nghề. Với thu nhập của tôi và khả năng quản lý của cả hai, chúng tôi đã mua được nhà riêng ở trung tâm TP HCM dù căn nhà không lớn ngay khi lập gia đình, bốn năm sau chúng tôi trả hết nợ. Vợ chồng đều là dân tỉnh lập nghiệp từ hai bàn tay trắng.

Năm 2007 tôi nghỉ việc và kết hợp với một người bạn lập công ty riêng, tiếp tục kinh doanh. Thật sự, chúng tôi chưa hề bỏ vốn vào công ty (đối tác nước ngoài chúng tôi đã có quan hệ từ trước đồng ý cho nhập hàng trả chậm và mạng lưới khách hàng tôi đã gây dựng khi còn làm văn phòng đại diện). Năm 2008, vì không thu hồi được nợ bán hàng nên tôi hỏi vợ cho mượn 100 triệu để thanh toán nợ nước ngoài, nếu không đối tác sẽ ngừng cung cấp. Vợ không đưa với lý do tôi đem tiền nhà trả nợ thì đồng tiền đó không sinh lãi dù tôi đồng ý tính lãi theo lãi suất ngân hàng. Hậu quả là công ty chúng tôi mất một nhà cung cấp, sau đó tôi phải vay ngân hàng để trả nợ nếu không muốn bị kiện ra tòa.

Tâm sự vợ coi thường năng lực kinh tế của tôi

Từ thời điểm đó vợ tôi tham gia vào thị trường chứng khoán và kinh doanh cổ phiếu cho đến hiện tại. Vì lý do phát triển công ty lâu dài nên tôi không thể đưa về cho vợ như trước kia, hàng tháng chỉ đưa cho cô ấy bảy triệu (vợ tôi gọi là chi phí quản lý gia đình và con cái), tất cả các khoản chi khác trong gia đình cô ấy đẩy hết cho tôi thanh toán: điện, nước, Internet, điện thoại, mua sắm siêu thị, mua sắm trong gia đình, quần áo… Tôi có nhiệm vụ trả bất cứ thứ gì cô ấy muốn mua (cũng may vợ tôi chi tiêu rất căn cơ, không hề phung phí).

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.