VN88 VN88

Tâm sự tôi tha thứ khi anh lỡ ‘tình một đêm’

Ngày đầu tiên anh ấy đưa tôi về quê ra mắt cha mẹ, dòng họ. Tôi ngỡ ngàng vì cảnh nhà anh trước mắt tôi là ngôi nhà tranh vách lá, nền đất, chiếc giường kê vội khập khiễng. Tôi đã yêu anh mà chẳng một lần mảy may xem liệu mình có thể yêu anh tiếp tục vì gia cảnh gia đình như thế không. Tình yêu chúng tôi đến nồng nàn, vượt qua được cái ý nghĩ vật chất phù phiếm. Nếu chỉ vì danh lợi tôi đã chọn người đàn ông khác.

Xuất thân từ công việc khác nhau nên chúng tôi phải cố gắng rất nhiều, và hiển nhiên tôn trọng công việc của nhau. Tôi càng không vì mình là nhân viên văn phòng mà coi khinh nghề phục vụ của anh. Anh có thể hiểu rõ điều này nhất, suốt thời gian yêu nhau, tôi chưa một lần nói lời phàn nàn hay không đồng ý gì công việc của anh. Ngược lại tôi luôn động viên anh hãy cố gắng lên. Tôi tôn trọng anh và luôn muốn làm anh vui vẻ nhất khi bên tôi. Ngay cả mối tình đầu của anh tôi cũng chưa một lần hỏi bởi tôi hiểu nếu cần chia sẻ anh sẽ nói, tôi không cần phải xét nét về cái quá khứ mối tình đầu trong anh.

Đối với gia đình anh, tôi yêu thương họ thật lòng. Tại sao tôi phải làm điều này? Một lý do duy nhất là vì anh, anh là người đàn ông tôi yêu thương. Tôi luôn cố gắng làm tròn bổn phận của người yêu, người vợ, người con dâu tương lai trong gia đình anh. Vì lẽ đó mà tôi rất được người thân anh yêu quý. Có thể tôi chưa làm tốt nhưng cũng đã là sự cố gắng rất nhiều. Ngày anh chia tay tôi òa khóc với mẹ anh rất nhiều và bà cũng đã khóc vì tôi, vì tình yêu chúng tôi. Thử hỏi rằng, tình yêu trong tôi hời hợt liệu tôi có chiếm trọn tình cảm thương yêu như con cháu trong gia đình anh với tôi không?

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.