Em vẫn không nói gì vì biết tôi đang say, tôi có thể sẽ làm liều và bất chấp tất cả. Sáng hôm sau em chuẩn bị cho con đi học, tôi đã lôi con vào giường bắt ngủ cùng, thằng bé khóc tôi quát, dọa đánh. Em lại gần và nói với tôi “Anh hãy bỏ con ra, để con đi học. Tí về vợ chồng mình nói chuyện”. Nhìn thái độ cương quyết của em tôi chợt mơ hồ cảm thấy một nỗi sợ nào đó sắp xảy ra. Em về và nói với tôi: “Chúng ta chấm dứt đi. Giữa tôi và anh từ nay sẽ không còn quan hệ gì nữa. Anh đơn thuần chỉ là bố của con tôi. Suốt bao năm qua những gì cần làm tôi đã làm, những gì cần nói tôi đã nói. Tôi đã làm mọi cách để thức tỉnh lương tri của anh nhưng không được. Tôi không còn tin anh, không còn tôn trọng anh, cũng không còn cảm thấy mình phải gắn bó với anh vì nghĩa. Hãy kết thúc đi”.
Lần đầu tiên em xưng tôi với tôi, thái độ của em lúc ấy khiến tôi sợ, thật lạnh lùng và đầy cương quyết. Tôi chợt thấy sợ hãi, sợ mất em vì còn yêu em rất nhiều. Tôi quỳ xuống xin tha thứ nhưng em nói muộn rồi. Các bạn độc giả, xin hãy khuyên cô ấy giúp tôi vì vợ tôi là độc giả trung thành của chuyên mục. Xin hãy khuyên cô ấy nghĩ lại, hãy cho tôi một cơ hội để làm lại. Tôi không thể chịu đựng được khi nghĩ đến việc sau tôi cô ấy sẽ đến với người đàn ông khác. Cô ấy là một người hoàn thiện nhất mà tôi từng gặp trong đời. Tôi không muốn mất vợ. Xin hãy giúp tôi.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)