VN88 VN88

Tâm sự tôi sợ mất vợ

Em là một người phụ nữ chu toàn, biết đối nhân xử thế, chăm lo cho gia đình chồng từng li từng tí. Chị gái tôi lấy chồng nhưng vẫn ở nhà bố mẹ đẻ, ngày sinh đẻ chị bảo mẹ nghỉ việc ở nhà bế con rồi chị sẽ đưa tiền sinh hoạt cho mẹ. Chị nói lời mà không giữ lời, được một năm chị chẳng những không đưa cho mẹ đồng nào mà còn kêu nuôi mẹ tốn, bắt mẹ phải đóng tiền mua thức ăn, tiền điện, tiền nước. Mẹ tôi sốc phải đi cấp cứu.

Em biết chuyện, khóc vì thương mẹ và xin lỗi mẹ vì không quan tâm đến nơi đến chốn, rồi mỗi tháng em đưa cho mẹ một khoản để chi tiêu. Tôi cảm thấy vô công rồi nghề mãi cũng chán, đòi em cho đi học lái xe, em khuyên bảo tôi không được nên đành đồng ý vì tôn trọng chồng. Tiền học thì ít mà tiền ăn chơi thì nhiều, tôi học xong đi làm một thời gian thấy ngại việc, vất vả mà tiền không đủ tiêu xài nên nghỉ việc ở nhà để đỡ đần em.

Thực tế, tôi chẳng giúp em được việc gì. Cửa hàng của em như một siêu thị thu nhỏ, khách rất đông, em lại là người có duyên, cởi mở nên khách rất quý. Tôi yêu em như một người điên, ghen với tất cả những ai cười nói với em mặc dù biết em tế nhị, khéo léo và quan trọng là rất chung thủy. Càng nghĩ tôi càng cảm thấy em thật quá hoàn hảo, không có nhược điểm gì để phải kêu ca phàn nàn. Bao lần tôi chơi bời thâu đêm suốt sáng, uống rượu về kiếm cớ gây sự với em. Em không nói gì, chỉ đợi khi tôi tỉnh rượu lại khuyên bảo, muốn tôi có trách nhiệm với gia đình, con cái. Tôi chỉ sửa được vài ngày rồi lại chứng nào tật ấy.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.