Tôi bị bắt về tội đánh bạc, em chuộc tôi về. Lần đầu tiên tôi thấy em nghiêm khắc với tôi, em nói một là chọn vợ con thì tu chí làm ăn, hai là chọn lũ bạn ăn chơi trác táng của tôi. Tất nhiên tôi đã chọn mẹ con em nhưng lại chẳng thực hiện được theo lời hứa của mình. Em đã quá vất vả trong công việc kinh doanh từ sáng sớm tới đêm khuya, vậy mà luôn chăm chồng con chu đáo từ cái ăn cái mặc. Tôi hầu như chẳng động tay động chân vào việc gì, kể cả khi em sinh con mọi việc đều tự em làm hết. Tôi chưa từng thay cho con được cái tã, bón cho con được thìa cháo.
Em vừa bế con vừa dọn hàng, bán hàng, còn tôi cứ ngủ đến trưa mới dậy, tối lại đi chơi. Em vẫn nhẹ nhàng khuyên bảo, muốn kéo tôi về với gia đình, muốn thức tỉnh tôi nhưng tôi bỏ ngoài tai tất cả. Giọt nước đã tràn ly khi hôm ấy tôi đi từ sáng sớm mà không nói gì, em điện hỏi tôi đi đâu tôi bảo đi ăn cỗ. Tôi đi từ sáng tới khuya mới về, rồi kiếm cớ gây sự, em vẫn lặng im không thèm chấp một người say như tôi. Tôi không biết đến sự chịu đựng của em; con đang ngủ, tôi gọi con dậy, mắng con, con khóc tôi đánh, túm cổ áo con nhấc lên, thằng bé khóc thét cố ôm lấy mẹ, tôi đã thẳng tay ném con xuống ghế sofa. Em đã chạy lại ôm chặt lấy con vì nó sợ quá không còn khóc được nữa. Đến chết tôi cũng sẽ không thể nào quên được nét mặt của em lúc ấy.