Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống tôi sợ mất vợ hay nhất tại 18Truyen.com về tâm sự cuộc sống.
Tôi chợt thấy sợ hãi, sợ mất em vì còn yêu em rất nhiều. Tôi quỳ xuống xin tha thứ nhưng em nói muộn rồi.
Tôi và em lấy nhau đến nay đã được 7 năm. Tôi sinh ra trong một ra đình không hạnh phúc, bố không chịu làm ăn gì, suốt ngày rượu chè, bài bạc, gái gú thâu đêm suốt sáng. Còn em ngược lại, xinh đẹp, hiền dịu, sinh ra trong một gia đình đại gia ở vùng, em rất giản dị, hòa đồng, không ăn chơi mà rất thương người, hay giúp đỡ người khác. Đặc biệt tôi là một học sinh cá biệt, còn em lại học rất giỏi, năm nào cũng là học sinh xuất sắc của trường. Khi học đại học, có rất nhiều người để ý, theo đuổi, thậm chí cả thầy giáo mới ra trường cũng si mê em. Em luôn khéo léo từ chối tất cả sự quan tâm của mọi người, giữ khoảng cách và cư xử đúng mực.
Trong 4 năm học, em luôn được học bổng loại giỏi, có nhiều giấy khen trong các hoạt động xã hội và học tập. Em cũng là người duy nhất được kết nạp Đảng trong các sinh viên của trường. Ra trường, với bằng đỏ trên tay em xin việc khá vất vả bởi công việc của em chỉ có thể làm trong các cơ quan nhà nước, chỗ muốn nhận em thì lại đòi hỏi rất nhiều tiền. Gia đình em hoàn toàn có thể lo được nhưng em không muốn bố mẹ phải tiêu những đồng tiền mồ hôi công sức vào những chỗ không chính đáng. Với lại đồng lương công chức em sẽ không thể trả nổi số tiền bố mẹ đã lo cho nên em từ chối.
Tâm sự tôi sợ mất vợ
Em quyết định không xin việc nữa mà chuyển hướng kinh doanh, thời gian này chúng tôi kết hôn. Tôi và em thuê nhà ra ở riêng, em bắt đầu lập nghiệp bằng hai bàn tay trắng. Với số tiền mừng cưới chưa đầy 10 triệu đồng, đến nay số vốn lưu động và tự có của em đã lên đến tiền tỷ, đó là chưa kể đến những số tiền mà tôi phá phách, ăn chơi lên tới hàng trăm triệu mỗi năm. Tôi là một người chồng chẳng ra gì, thừa hưởng tất cả đức tính của bố, không quan tâm đến em, không giúp đỡ em bất cứ việc gì trong nhà. Tiền bán hàng tôi không đưa cho em mà giữ lại để ăn chơi.