VN88 VN88

Tâm sự tình yêu mấy trăm dặm

Khoảng cách ấy càng xa với em khi những buổi chiều mưa, những tối cuối tuần ngồi ở phòng trọ một mình. Bạn bè em út ai cũng đi chơi với người yêu, em cũng có người yêu sao em lại khác họ thế? Họ vui vẻ bên nhau, còn em làm gì bây giờ? Lại Facebook, đọc báo, đọc tiểu thuyết giết thời gian. Em cũng muốn lắm, muốn được như bao người, được đi dạo, cùng xem phim hay chỉ lang thang đâu đó những tối mùa thu khi tiết trời se lạnh.

Nhưng em biết với mình sẽ không có đâu, ngay tới chuyện gặp mặt nhau cũng chỉ có những ngày nghỉ lễ dài của anh, hai đứa lại cùng vác hành lý về nhà gặp nhau. Nhiều lắm anh ở nhà được bốn ngày, quãng thời gian ngắn ngủi lắm, chưa về mà chúng ta lại xa. Em muốn khoảng thời gian đó ngừng trôi để không phải xa anh. Đâu có được anh nhỉ, chúng ta yêu nhau chắc cũng qua tin nhắn thôi. Em buồn, buồn nhiều lắm anh ơi, nhớ anh nữa, nhưng em là đứa con gái không biểu lộ cảm xúc với ai bao giờ, có yêu mến ai chăng nữa em cũng chỉ biết giữ trong lòng thôi.

Em thường nghe anh nói giờ xa nhau tạm thời thôi, sau này anh sẽ cố gắng đưa em về gần, nhưng em sợ một làn gió mới mang anh xa khỏi đời em. Ngày lại ngày xa nhau em mới hiểu phải khó khăn như thế nào mới có thể yêu xa vậy được.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.