VN88 VN88

Tâm sự tình yêu câm lặng với người đàn ông có vợ

Em không thể quên anh dù chỉ trong ý nghĩ. Em đau lòng nhận ra mình không còn là cô gái ngoan hiền, tự đánh mất những giá trị của mình vì những ghen tuông, hờn giận, đợi chờ những gì không còn thuộc về em nữa. Anh không còn ở bên, anh về với mái ấm, với tiếng cười con trẻ, với niềm hạnh phúc giản dị đã dày công vun đắp.

Con trai rất giống anh, còn bé gái quan tâm đến bố, những lời chúc mừng sinh nhật bố trong sáng, ngây thơ tự tay con gái viết đã khiến em phải suy nghĩ. Em tự trách mình không nên phá vỡ một mái ấm đang hạnh phúc như thế, không nên làm mất đi nụ cười con trẻ. Một chút đau khổ này có là gì đâu, hãy chịu đựng đi, rồi tất cả sẽ qua phải không anh?

Em từng mong có một ngày, dù chỉ một ngày được tự tay nấu cho anh bữa cơm, là cho anh tấm áo trước khi đi làm, được chia sẻ, động viên khi anh mệt mỏi với công việc và cuộc sống. Em cũng biết, những nỗi niềm này sẽ không bao giờ thực hiện được. Mỗi khi nhớ anh da diết, cồn cào em lại tự nhắc nhở mình đừng cố gắng làm gì hơn để gây ra tội lỗi. Những gì còn lại là một tình yêu câm lặng, không được nuôi dưỡng, cũng không được quyền hy vọng. Rồi đây, em sẽ phải một mình đối diện, đấu tranh với nó để đi tiếp con đường còn lại cho trọn vẹn, tròn đầy. Sẽ chỉ có anh biết, anh hiểu.

(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.