VN88 VN88

Tâm sự sững sờ ngày nội mất

Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống  sững sờ ngày nội mất  hay nhất tại 18Truyen.com về tâm sự cuộc sống.

Tam su  sung so ngay noi mat

Ngày nội mất, nội gầy guộc, mái tóc dài của nội con thường vuốt cũng bị cắt vì sợ nội đau. Những ngày nội bệnh, con là trẻ con không được tới gần, nội ú ớ không nói được gì, chỉ thấy mắt nội long lanh nước.

Hồi bé xíu thì mong mình nhanh lớn để được đi xa, khi lớn rồi lại mong quay về cái thời con nít đó. Chẳng phải ngẫu nhiên không hài lòng với những gì đang diễn ra, đôi khi con cảm thấy cuộc sống khó thở và lại yếu lòng mất rồi. Khi đó những khuôn mặt từng quen thân với con hiện về, con nhớ nội, nhớ tuổi thơ trọn vẹn bên nội, nhớ những ký ức đẹp đẽ và trong veo mà con không bao giờ kể hết được.

Ngày xưa quấn nội nhiều, chắc bố con là út, em gái con bệnh nên nội thương nhiều hơn, con không rời nội nửa bước, chắc trừ lúc đi học và đi chơi với lũ bạn. Nội chăm con những ngày bố mẹ đưa em đi bệnh viện vài tuần đến một tháng. Con chỉ bên nội, nội lo cơm nước, tắm rửa và giặt giũ. Bố mẹ kể con bị ngã máu chảy đầm đìa, thằng bé mới 18 tháng mà phải khâu hơn 20 mũi trên sống mũi, cứ tưởng con không còn một đôi mắt bình thường, cha mẹ thương con còn bé đau, nội thức đêm dỗ dành và vỗ về con những tháng ngày đó. Tuy con không có nhớ nhưng biết nội và mọi người thương yêu con rất nhiều.

Tâm sự  sững sờ ngày nội mất

Nội dạy dỗ con cách sống đàng hoàng, không được làm việc này, không nên làm việc kia, có lẽ giờ đây con sống ngăn nắp sạch sẽ là do nội dạy. Nội không biết chữ, nội không đọc được, con mắt tròn xoe “Sao ngày xưa nội không đi học để biết chữ như con”. Nội nhìn con cười “Ngày xưa nhà nội nghèo, ông bà phải cho đi để làm con nuôi nhà khác cho đỡ khổ, vì chiến tranh và nghèo đói nên không được đi học. Con phải cố học giỏi, học cả phần của nội nữa”. Con chỉ biết gật đầu.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.