VN88 VN88

Tâm sự sau hai đời chồng tệ bạc, tôi thèm được cảm giác làm mẹ

Lần khác tôi bị ốm, thấy mệt mỏi và khó chịu trong người quá nên xin tiền chồng để mua thuốc, anh nói để tự sẽ khỏi. Tôi ứa nước mắt vì vừa tủi vừa buồn, tôi không nói lại gì và cũng không nài thêm để xin tiền nữa.

Tôi thấy bế tắc mà không biết làm thế nào, tôi đau khổ và buồn tủi nhưng không dám kể cho gia đình tôi biết bởi tôi sợ mẹ tôi buồn, về phía nhà chồng tôi không nói với bất kỳ ai ngoài chị dâu chồng. Chị ấy khuyên tôi tuổi còn trẻ nên ra đi sớm vì chị ấy rất hiểu em trai của chồng mình. Nhiều lần chị thấy tôi bị đánh đập tàn bạo, chị đã khóc và nói thương tôi như con vì tôi bằng tuổi con út của chị, cả gia đình nhà chồng tôi ai cũng góp ý với chồng tôi nhưng dường như mọi người đều bất lực.

Cho tới một ngày đỉnh điểm của sự việc, sau trận đánh thừa sống thiếu chết của chồng, tôi đã suy nghĩ là phải tự lựa chọn giải pháp cho mình, một là sẽ ở lại thì xác định một ngày nào đó chồng mình sẽ đánh mình đến chết, hai là sẽ bế con ra đi không bao giờ quay trở lại. Tôi đã chọn giải pháp thứ hai, bế con về nhà bà ngoại, lúc này gia đình tôi mới bàng hoàng biết cuộc sống của tôi khổ cực thế nào.

Buổi chiều anh sang nhà ngoại tôi đòi đưa con về nhà, tôi không đồng ý, thế là cuộc giằng co cháu bé đã diễn ra, anh đòi bóp cổ cháu bé tới chết nếu tôi không thả cháu ra. Tôi tưởng anh chỉ nói để dọa nhưng khi thấy cháu bé bắt đầu tím tái, mọi người xung quanh quát tôi phải thả cháu ra kẻo cháu chết oan, tôi đành thả cháu ra cho bố cháu bế về.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.