Có lần tôi và nàng tranh cãi gay gắt về công việc, những khi ấy tôi luôn chứng minh được mình đúng. Còn nàng, thi thoảng lại hờn dỗi cự nự tôi. Đỉnh cao có một lần, tôi bị nàng dìm hàng (trong công việc) khi chỉ ra những thiếu sót trong bài báo cáo của mình, mà trước mặt rất nhiều người, kể cả sếp. Tôi thất vọng quá, sao nàng không nói trước với tôi, sửa lỗi cho tôi, lại đi dìm tôi ngay trước đông người? Tôi không hiểu cuộc tình này sẽ đi đến đâu nữa. Tôi yêu nàng quá mất rồi.
Bạn thân bảo tôi hâm, đường quang không đi đâm quàng vào bụi rậm, đàn ông mà sao lụy tình. Ai ở trong hoàn cảnh tôi mới biết được sức hấp dẫn của nàng nhiều thế nào. Tôi vẫn muốn chờ nàng vì biết nàng và chồng không thể chung nhà được nữa, vấn đề là thời gian thôi. Vậy mà tôi đã lầm khi quá mạo hiểm vào cuộc tình này. Nàng nói thẳng: “Em không bỏ chồng bây giờ được, con còn nhỏ, hơn nữa thủ tục giải quyết ly hôn khá phức tạp. Chẳng phải như chúng ta bây giờ cũng tốt sao? Em và anh có thể đến với nhau bất kỳ lúc nào muốn. Anh cũng có thể giải quyết nhu cầu của mình, còn em cũng có chỗ để tâm sự”.
Tôi rất bất ngờ với nàng, tại sao là đàn ông mà lại ngây thơ tin rằng nàng sẽ bỏ chồng theo mình cơ chứ. Cứ cho là nàng sẽ bỏ chồng theo tôi, liệu cha mẹ tôi có chấp nhận không? Giờ tôi rất mông lung không biết nên làm thế nào nữa. Tôi thừa sức chuyển việc vì cũng là người có năng lực nhưng ở đây lương hấp dẫn, quan trọng hơn tôi có thể được nhìn thấy nàng mỗi ngày. Tôi không thể quên được những giây phút thăng hoa của mình và nàng, không thể quên được nụ cười răng khểnh duyên dáng, cũng không quên được những lúc nàng chăm sóc vỗ về tôi. Xin quý vị độc giả hay giúp tôi với.
Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com