VN88 VN88

Tâm sự nhiều người ngưỡng mộ vì tôi lấy được chồng tốt

Khó khăn lắm tôi mới học được cấp 3. Cũng như bao người, tôi có “mối tình thơ” với cậu bạn học chung từ cấp 2. Lên cấp 3 chúng tôi học riêng trường, nhờ thư từ qua lại chúng tôi dần nảy sinh tình cảm. Người đó cũng biết rõ gia cảnh tôi nhưng vẫn thương. Thời học sinh rất thơ ngây, trong sáng. Sau đó vì mặc cảm gia đình tôi đã chia tay với lý do quen người khác. Người ấy vì tôi đã khóc rất nhiều, tôi cũng chỉ biết khóc mà thôi.

Bạn bè ai cũng làm hồ sơ thi đại học, chỉ có tôi lặng lẽ buồn cho số phận mình. Sau khi tốt nghiệp 12, tôi khăn gói lên thành phố tìm việc. Tôi làm công nhân trong một khu chế xuất, lương hàng tháng không dám ăn xài chỉ gửi về quê phụ mẹ.

Rồi tôi gặp anh, có lẽ do trời thương phận hèn như tôi. Anh là anh họ của nhỏ bạn rất thân với tôi, chúng tôi ở chung nhà trọ. Sau đó anh xin qua ở chung vì gần chỗ làm và tiện đỡ đần em họ. Lần đầu gặp nhau tôi không có thiện cảm với anh lắm. Lúc đó anh rất khó ưa, chảnh và khinh đời. Ngày qua ngày chúng tôi yêu nhau lúc nào không biết. Anh cũng dần thay đổi tính tình, trở nên dễ thương hơn. Anh lo cho tôi từng chút, đưa tôi đi làm, trở về quê mà anh không dám vào nhà.

Hai chúng tôi thương nhau lắm. Người ta nói con gái phải chọn người khá giả cho nhờ tấm thân. Nhưng tôi không nghĩ vậy, với tôi có nghèo cũng chẳng sao vì “nghèo” tôi quen rồi, miễn sao người đó và mình thương nhau là được.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.