VN88 VN88

Tâm sự của bác sĩ phụ sản – Truyện 18+

Được biết, thằng bé không có cha và không có người đàn ông nào dẫn dắt từ nhỏ, nên má nó yêu cầu tôi chỉ dạy nó như một người thầy, chỉ bảo cặn kẽ trong lúc đang khám cho bà. Thằng bé ngồi trên ghế, ở góc phòng, ngu ngơ nhìn chúng tôi bàn thảo. Tôi cũng không biết nó đang nghĩ gì. Tôi nhớ vào độ tuổi như nó tôi ao ước được nhìn bộ phận đàn bà biết bao nhiêu. Chắc nó cũng tương tự.

Tôi quay lại, nheo mắt nhìn thằng bé, thằng bé cười trả lễ. Má nó bèn bước ra sau tấm màn để thoát y và khoác lên cái áo-bệnh-nhân, trong khi tôi tranh thủ sang khám cho một bệnh nhân khác. Khi tôi trở lại, bà má đang ngồi trên bàn-khám, chỉ tay răn dạy thằng con trai “Nhớ để ý cho kỹ, rất quan trọng cho sự nghiệp sau này”.

Sau khi đeo vào đôi bao-tay-cao-su, tôi bắt đầu đo đạt áp huyết và đo phổi, khám sơ tay-mũi-họng, và cởi áo khoác của bà ta ra và bắt đầu khám ngực. Ngực bà hơi to so với dân Châu á và trể xuống. Núm hồng sậm. Nhìn cặp vú của má nó, tôi thấy thằng bé dường như không phản ứng như tôi lầm tưởng. Khi tôi dùng tay nắn bóp và giải thích cách tìm ra u-sơ hoặc mô cứng có thể nằm trong vú, triệu chứng ung thư, và giải thích rằng phụ nữ cần phải khám ngực định kỳ hàng năm, thì thằng bé vẫn không màng tới và chỉ muốn bỏ ra ngoài.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.