Tôi đã tự động viên mình phải cố gắng vì anh sẽ thay đổi khi có con cái. Nhưng hơn 3 năm nay, khi tôi đã có con, mỗi đêm nằm nhìn con mà nước mắt cứ rơi, nhĩ cảnh anh uống rượu nhiều không ăn, hút thuốc lá nhiều là tôi không còn muốn làm gì cả, đầu như muốn nổ tung. Cộng thêm việc thiếu thốn tiền bạc và sự lạnh lùng của anh, tôi không biết mình sẽ chịu đựng được đến khi nào.
Trong chuyện chăn gối anh cũng lạnh nhạt, vài tháng vợ chồng tôi mới quan hệ nhưng để cho anh thỏa mãn thôi, đã rất lâu rồi tôi không còn cảm giác hạnh phúc khi làm chuyện đó, mặc dù anh rất khỏe. Tôi không biết là do cả nghĩ hay không nhưng mỗi lần làm chuyện đó anh đều nghĩ về người cũ, trước đây anh rất yêu một người nhưng vì xa quá mà gia đình phản đối không cho lấy.
Hiện tại vợ chồng tôi sống ly thân, cả ngày chúng tôi không nói với nhau câu gì, vẫn một mình tôi lo cơm áo gạo tiền, lo đối nội, đối ngoại, tiền và tiền, rồi việc vặt gia đình, lo cơm nước và cả lo cho con. Nhưng giờ tình hình khó khăn, quá tải so với sức của tôi, vì thế tôi cũng không có thời gian chăm sóc bản thân.
Tôi biết anh rất thương vợ con, vì những lúc ốm đau hay mệt mỏi anh đều tự làm hết mọi việc trong gia đình và chăm sóc con cái, không than vãn một câu. Có lẽ do anh chưa làm được gì, lại thua kém với tôi nên anh mới vậy. Anh không phải lười và cũng không ngại việc gì, tôi tin anh là người bản tính tốt, cái khó của tôi là không biết hiện tại anh muốn gì và cần gì. Mỗi khi nói chuyện với anh, tôi lại là người nổi cáu.