VN88 VN88

Tâm sự chán ngán với chồng bệ rạc

Cuộc sống như vậy nên không thể tránh những lời to tiếng và xô xát với nhau. Vợ chồng cãi nhau, đánh nhau, mỗi lần như vậy, anh đều không nói gì, chỉ nằm im nghe tôi nói, vì thế tôi nói lại càng nhiều hơn. Nói lắm thành dại, anh tức quá nên đánh tôi, anh đánh rất đau, thâm mắt và mặt, chân tay, có lần anh đánh tôi đau đến ngất.

Tôi đẻ nằm đấy, không có ai chăm sóc, đẻ mổ được 10 ngày tôi đã phải tắm cho con và giặt quần áo, thổi cơm, vợ chồng lại to tiếng. Trong suốt thời gian ở cữ, ngày nào tôi cũng khóc vì anh quá vô tâm, anh cứ vay tiền của bạn bè đi ngồi quán nhậu, chẳng ở nhà giúp tôi gì. Không chỉ thế, tôi gọi anh dậy sớm, anh vùng vằng đạp tôi từ sau lưng. Tôi khóc và nói: “Tôi thấy buồn lắm anh ạ, vì chồng không kiêng hộ, biết tôi mổ đẻ mà lại đạp tôi như vậy”. Nhưng rồi lại bị tát, bị đạp sau vài ngày đó.

Tôi đi tìm việc cho anh làm nhưng anh cứ nằm ỳ ở nhà, nịnh mãi mới đi, anh làm chống chế. Rồi mọi người chê trách đến tai tôi, tôi góp thế là anh ở nhà luôn. Giờ tôi phải là sao để chồng tốt hơn, cuộc sống gia đình có tiếng cười?

Anh bảo giờ hết yêu tôi rồi, vì tôi nói to và nặng lời với anh. Anh bảo do tôi nên mọi người mới ghét bỏ anh như vậy, bên nội, bên ngoại không ai tôn trọng anh. Nhưng anh cũng không thể ly dị được vì nề nếp gia đình hai bên và vì con nữa.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.