VN88 VN88

Tâm sự buồn phiền khi người chồng ngoại quốc bồ bịch

Tôi nói tôi sẽ cố gắng. Nhưng “bát nước đầy hắt đi rồi làm sao mà lấy lại được”, nhiều khi tôi giả vờ vui trở lại, nhưng nó không xuất phát từ trái tim, nên cũng có lúc anh cảm nhận được. Khi một mình, lúc đêm khuya tôi đã khóc vì nghĩ lại những nỗ lực của mình và sự lừa dối của chồng.

Sau khi chấp nhận tha thứ, tôi yêu cầu anh sau này sẽ hạn chế về thời gian đi chơi về khuya, và thời gian đi ra ngoài, tôi sẽ kiểm tra khi nào cần thiết, anh đã đồng ý. Nhưng rồi mỗi khi tôi làm vậy anh tỏ ra khó chịu. Tôi vẫn cho anh đi ra ngoài uống bia vào đêm khuya, đến 11-12h đêm mới về, vì anh nói đây là sở thích của anh muốn đi lòng vòng xem và uống bia và ngồi nhìn đường phố.

Thực lòng tôi không muốn giữ anh bên mình khi biết anh muốn đi ra ngoài, tôi không muốn làm anh sống không thoải mái, không hạnh phúc. Nên tôi cứ để anh đi, rồi lại nghi ngờ vì tôi biết giờ đó ở Sài Gòn bên ngoài quán xá không ít “cave” đầy cạm bẫy, tâm trạng tôi lại buồn và khóc một mình mà không cho anh biết.

Rồi tôi quyết định luyện tập, không quan tâm mỗi khi anh đi ra ngoài nữa, điều đó đồng nghĩa với việc tôi sẽ không còn yêu anh nhiều như trước. Tôi cũng nghĩ có thể một ngày nào đó có người đàn ông khác giúp tôi có hạnh phúc và niềm tin trở lại, có lẽ tôi sẽ nói lời tạm biệt anh. Tôi làm vậy có tàn nhẫn không? Đôi khi tôi nghĩ anh ấy nên có một bài học.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.