Tôi vẫn chưa ra trường nhưng đi làm và sống độc lập khá lâu. Tôi trưởng thành theo cách của riêng mình. Nhiều lúc mệt mỏi khi bố mẹ hỏi về chuyện gia đình, học tập, nhiều thứ mà tôi chưa đạt được thứ gì hoàn hảo cả. Tôi vẫn bước đi, lắng nghe những tiếng mưa rơi nơi Sài Gòn tấp nập và xô bồ, mong rằng nhân duyên rơi rớt đâu đó trên đường đời mà tôi họa chăng có thể nhặt lên và biết được mình vẫn còn nơron cảm xúc nào để yêu thương.
Không biết tôi có bị rối loạn tâm lý hay chỉ là nhân duyên chưa tới? Cũng có thể do tôi quy tắc thái quá hoặc khác người một cách hời hợt.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)
Trang: 1 2