VN88 VN88

Ôi … a … anh … Hùng … ơi em phê quá – Truyện 18+

Nói cho cùng thì nàng cũng nhất định yêu thầm Hùng. Lệ nhất định chôn vùi cái bí mật này trong lòng không cho ai biết cả, chỉ có ánh trăng, ngọn đèn dầu, chỉ có trời có đất, chỉ có mảnh giấy trắng và cây viết ngòi lá tre là chứng nhận tấm lòng của nàng thôi . Những lời lẽ mà nàng muốn trao cho Hùng chỉ là những bức thư tình không bao giờ gởi trên những trang giấy bu-luya mỏng dính.

Đêm nay cũng thế, ngồi lặng lẽ bên ánh đèn léo lắt, tiếng côn trùng kêu sao buồn tẻ. Lệ lại lấy giấy ra viết thư cho Hùng.

Anh Hùng,

Anh đã về, rồi anh lại đi rồi không biết bao giờ anh trở lại. Ngày mai này em không còn thấy anh nữa, không biết chừng nào ai lại trở về . Anh có biết là em mong nhớ anh lắm không . Đã sáu tháng rồi, em luôn nhớ anh từng giây từng phút . Không biết bao nhiêu đêm rồi, em ngồi đây buồn nhớ và viết thư cho anh . Sấp thơ của anh đã dầy cộm lên rồi mà em chẳng bao giờ dám gởi cho anh. Em thiệt là khờ và chết nhát phải không anh ?

Anh đã đi rồi, trở về quân trường cũ, còn lại em ở nơi này, ngồi viết thư cho anh . Viết lên những lời tâm sự thầm kín để gởi theo gió theo mây. Em sẽ viết hoài viết mãi cho tới sáu tháng tới, 1 năm nữa, hoặc 2 năm nữa khi anh có ngày nghĩ phép thì em sẽ lại gặp anh. Rồi chúng mình cùng ngồi nói chuyện, cùng đi ăn kem hay cùng thả bộ trên con đường Trần Hưng Đạo hay xuống bến cát ngồi ăn me đường hóng mát .

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.