Và thế đó, mối tình của Phong và Quyên bắt đầu bằng những lời đối thoại đơn sơ bình thường sau đó ngày ngày Phong đều tới rước Quyên đi học và chiều anh tranh thủ xin rước Quyên về. Càng lúc ngày hai người càng có nhiều chuyện để nói hơn: Phong kể cho nghe về cuộc đời lính tráng với những khóa huấn luyện cực nhọc và những lúc hành quân đầy gian lao hiểm nguy, nhiều khi mém chết, Quyên kể cho nghe về những bài luận án khó khăn , những đêm thức trắng để hoàn thành và những khi gặp khó khăn trắc trở không thể vãn hồi, cô nàng chỉ có khóc mướt mấy ngày liền. Rồi những bữa ăn sáng bình thường được thay thế bằng những buổi ăn tối riêng biệt. Cuối tuần thì có những buổi hò hẹn, những buổi đi chơi xa, rồi những cái cười cười nói nói thường lệ trở thành những ánh mắt len lén trao cho nhau một cách im lặng và những lúc đùa giỡn tình cờ hai bàn tay chạm vào giả vờ không hay biết cứ thế mà để luôn không rời . Sau đó cuộc tình của Phong và Quyên được “bật mí” bắt đầu bằng một sự ngờ vực của Hùng: sao Quyên đi sớm về trễ, viện cớ đi học thêm cuối tuần ở nhà nhỏ bạn, xe hư nên đi ké … Hùng bắt đầu để ý về hành động khác thường của Quyên hơn. Dạo đó anh tình cờ bắt gặp Quyên sáng sớm vội vã ra đi, Hùng lén đi theo . Từ xa xa trông giống như anh Phong dắt tay cô nàng, sau đó Hùng cố tình gặn hỏi nhưng Quyên chẳng hé được nửa lời. Hùng càng tò mò muốn biết xem đối tượng đó là ai . Tốt hay xấu . Một dịp khác, anh bắt gặp tại trận hai người ngồi trong quán nước . Hùng bất thần bước vào làm cho cả hai luống cuống: