Xuân bất thần đẩy Hùng ngã lưng ra giường rồi nàng ngồi thẳng trên bụng của Hùng. Tuy Hùng hơi ngạc nhiên nhưng anh đoán biết là Xuân định làm điều gì . Anh nằm im chờ đợi … Xuân cúi xuống ngậm cái núm bé tí của Hùng, bỗng anh thấy toàn thân mình nhột nhạt khôn tả . Anh bắt đầu nói nhảm: “Xuân ơi! Xuân làm gì đó … Ư ư ư”. Xuân bỗng thấy hạnh phúc lắm, hạnh phúc vì bỗng nhiên làm cho Hùng thấy sung sướng, nàng bắt đầu nhịp nhè nhẹ trên bụng của Hùng, Hùng nâng người lên để đón theo nhịp của Xuân. Xuân càng lúc nhịp càng mạnh phối hợp những cái liếm mút nóng bỏng trên ngực của Xuân. Hùng bỗng thấy mình không còn chống chọi được bao lâu nữa, tuy anh muốn kéo dài “phút xuân thu” nhưng anh không đã không nằm ở thế chủ động thì làm sao có thể tự chủ được, anh muốn ngưng nhưng Xuân vẫn tiếp tục nhịp và nhịp mạnh hơn nữa . Hùng bắt đầu lẫn vẫn những suy nghĩ “Thôi mình đành bỏ cuộc, sướng quá, chắc chịu hết nỗi rồi … Ah Xuân ơi … XUÂN ƠI! … XUÂN…”. Hùng bất thần đẩy đầu Xuân lên, anh bỗng nghĩ trong lúc này, lúc sắp đạt tới khoái cảm tột cùng, anh muốn nhìn mặt Xuân thật rõ, bộ mặt xinh tươi như đóa hoa hồng mới nở, anh muốn nâng niu bộ ngực căn tròn của Xuân trong khi anh thấy sung sướng đang dâng trào và phóng thẳng lên trên. Bỗng trong ánh mắt của Hùng giờ đây chỉ lờ mờ khuôn mặt của Xuân, nàng đang nhìn anh, nhìn bộ mặt nhăn nhó sung sướng của anh, nhìn anh đang rùng mình và những thớ thịt trên người run rẩy nhảy giựt ; Xuân bỗng thấy trong mình của mình một giòng sữa ấm phóng thẳng vào trong ấm cúng lạ thường.