VN88 VN88

Ngoan lắm, liếm nữa đi, ú, má ơi, sướng quá – Truyện 18+

Tôi chợt thấc giấc. Đó có phải là một giấc mơ không? Hay là Thục Hiền đã hiện hồn báo mộng cho tôi? Hay đó là tiềm giác tôi dã tìm ra cách giải quyết vấn đề, mà bình thường tôi không dám nghĩ đến. Nhưng dù gì cũng mặc, cuối cùng tôi đã có một câu trả lời. Tôi rời bệnh viện, chạy về khách sạn kiếm Xuân Thảo. Nhưng khi tôi đến nơi, Ngọc Dung nói cho tôi hay là Xuân Thảo và Cảnh đã đi máy bay về Sài Gòn làm đám cưới trước ngày dự định. Tôi sững người bàng hoàng một lúc, nhưng sau khi suy nghĩ, tôi chào từ giã Ngọc Dung sau khi trả nàng một số tiền hậu hĩ, và đi đăng ký một chuyến bay gấp về Sài Gòn. Nhưng rủi sao, do trục trặc máy móc, mọi chuyến bay nội địa tạm không hoạt động trong vòng vài ngày tới. Không kịp chờ đợi, tôi mua lại một chiếc hôn đa từ một tay hôn đa ôm và phóng từ Hà Nội về Sài Gòn.

Tôi phóng ngày phóng đêm, trừ vài tiếng đồng hồ ngủ, và ăn, còn lại, cái mông tôi không rời khỏi xe hôn đa. Đi được 2 ngày thì chiếc hôn đa nóng máy quá, và không lết nổi nữa. Tôi đành dục xe, đi một chuyến đò từ miền Trung về Thủ Đức và từ đó, đón một chiếc xe chở nhỏ về tới Sài Gòn. Chuyến đi ròng rã mất 4 ngày.

Về tới Sài Gòn, tôi vội theo địa chỉ đăng ký trong danh bạ du lịch mà Ngọc Dung cho tôi mà dò đến chỗ Xuân Thảo cư ngụ. Khi tôi đến nơi, thì nhà vắng toen, hỏi hàng xóm, thì họ nói là Cảnh và Xuân Thảo đã đi tới nhà thờ làm lễ cưới. Tá hỏa tam tinh, tôi vội hòi địa chỉ nhà thờ, và mua lại chiếc xe đạp của nhà hàng xóm ấy mà phóng tới nhà thờ. Trên đường đi, tôi lẩm bẩm khấn:
– Lạy ông trời ở trên cao, ông mà có linh thiêng thì giúp tôi ván này giựt lại được vợ. Chứ bằng không nguyên kiếp này, tôi chửi rủa ông cả đời đó nhé.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.