VN88 VN88

Ngoan lắm, liếm nữa đi, ú, má ơi, sướng quá – Truyện 18+

Nói là làm, sau khi tắm rửa, tôi dạo bộ đến một đoàn xe du lịch bao ăn ở và đã trả tiền xòng phẳng. Nhằm lúc có chuyến đi như vậy vào sáng mai, tôi vội đăng ký liền. Đăng ký xong, tôi dạo quanh phố Sài Gòn, ghé chơi chợ Lớn, chợ Bến Thành, và tối đến tôi dừng chân ở bến Bạch Đằng. Trong lúc đang say sưa với men thuốc và ly cà phê ở một quán dọc đường, tôi chợt thấy một bóng người bước đi lạng quạng ra vẻ say sưa đang băng qua đường. Người ấy vừa đi được giữa đường, thì tôi thấy đằng xa có một chiếc xe ô tô phóng tới như bay và bấm còi tin tin. Trong lúc khẩn cấp, tôi phóng ra, chộp lấy người ấy kéo qua một bên đường. Chiếc xe chỉ tíc tắc sau đó phóng ngang qua mặt tôi , nó chỉ cách một ly với chỗ tôi đứng. Có thể nói, nếu tôi không phóng ra kịp cứu người ấy thì coi như là người này vô bệnh viện cấp cứu là cái chắc. Gã tài xế thắng cót cái xe, ngổng đầu ra chửi:
– Đụ mẹ, mày đi đường không có mắt hả?
Tôi cũng văng tục chửi lại:
– Đĩ mẹ thằng chó đẻ, mày phóng kiểu chó má con cặc đó bố thằng nào mà né. Địt mẹ nhà mày!

Nhưng trước khi tôi văng xong câu tục thì thằng tài xế đã phóng xe dzọt đi rùi. Tôi quay lại dòm người mà tôi vừa cứu. Những xúc giác đầu tiên tôi nhận ra ở con người ấy, đó là mùi hương thơm quen thuộc nửa xạ hương, nửa hương thơm của hoa huệ. Rồi da thịt mềm mại và nét mặt xinh đẹp ấy đã cho tôi hiểu đó là một người con gái xinh đẹp. Và khi đã nhìn kỹ nét mặt ấy, tôi phải ồ lên một tiếng vì người con gái ấy không ai khác hơn là người tình đầu của tôi, Xuân Thảo. Cô ta say nghiền, mắt nhắm lại và miệng lẩm bẩm:
– Anh Cảnh ơi, anh ở đâu? Em… em ghét anh lắm…
Tôi vỗ nhẹ má Xuân Thảo nói:
– Thảo, Hùng đây, Thảo tỉnh dậy đi? Anh Cảnh đâu, Thảo tỉnh táo lại đi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.