VN88 VN88

Ngoan lắm, liếm nữa đi, ú, má ơi, sướng quá – Truyện 18+

Bẵng đi một thời gian, trong làng tôi xuất hiện một bệnh dịch chết người. Bệnh dịch lan tràn khá nhanh và đã có rất nhiều người bị chết. Trong lúc khủng hoảng đó, Nguyễn Lộc đã đi rao với bà con, anh ta có một phương thuốc của tổ tiên để lại có thể trị được căn bệnh. Anh ta nói, cách đây đã lâu lắm, làng này cũng xảy ra một trận ôn dịch, do hậu quả của chướng khí trong rừng phát ra, và tổ tiên anh ta đã nghiên cứu ra phương thuốc chữa trị. Chúng tôi lúc ấy, không tin mấy lời của Nguyễn Lộc, nhưng vì đã tới nước cùng, nên đã chọn một người ra thử thuốc.

Rủi sao, người này sau khi uống thuốc lăn quay ra chết. Do không xác thực là chất thuốc giết người, hay là do bệnh dịch phát tán, nên chúng tôi không bắt anh ta, nhưng lẽ dĩ nhiên chẳng một ai còn tin vào cái thứ thuốc chết bầm ấy.

Nguyễn Lộc vẫn đi nài nỉ mời làng xóm hãy uống thuốc anh ta, nhưng chẳng một ai tin lời anh ta nữa, thậm chí họ còn đem nhốt anh ta vào một cái lồng rồi treo lồng lên cây. Trong cơn tuyệt vọng chán chường, anh ta đã nhờ vợ triệu tập người trong làng lại, và anh ta nói:
– Thưa bà con láng giềng, Lộc tôi tuy chẳng tài đức gì, nhưng do may mắn có phương thuốc tổ tiên để lại nhắm có thể trị lành chứng ôn dịch này. Nay bà con không tin Lộc này, tôi xin lấy cái chết để bảo đảm cho lời nói này. Tôi chỉ khẩn xin làng xóm hãy vì tánh mạng tôi và tánh mạng của mình hãy tin vào phương thuốc tôi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.