Tôi không màng đến tên đó nữa, tiếp tục lao vào cuộc chém giết… Cơn đau xác thịt không làm tôi sợ hãi, mà trở nên điên cuồng. Chém…đâm, thọc… tôi hành động như một con thú hoang đang vùng vẫy cho sự sống còn. Máu đổ càng lúc càng nhiều, khắp nơi đều là xác người, và đâu có còn những con ‘người’ đang lăn lộn trước lúc chết. Nhưng độ chừng 20 phút, cuộc đấu chém đã kết thúc. Chúng tôi đã giết sạch cả bọn địch trừ tên cầm đầu. Tên cầm đầu ấy đã bị chém mất cánh tay, và kiệt sức trước gọng kềm của hai tên cận vệ của Đầu Rồng. Đầu Rồng nắm lấy tóc hắn kéo lên:
– Băng chó nào mày nói là Băng Rồng Đen và mày chết vì chọn lầm đại ca, rõ chưa?
Và Đầu Rồng vung dao chặt xuống cần cổ hắn. Phựt, cái đầu tên ấy đã nằm trong tay Đầu Rồng, cả người tên ấy rung bần bật. Máu từ cổ hắn trào ra. Cảnh tượng hãi hùng và cách giết người dã man ấy tôi mới thấy lần đầu. Sau khi Đầu Rồng giết tên cầm đầu ấy xong, hắn phẫy tay phía chúng tôi và nói:
– Xong địa điểm 1, qua địa điểm 2 nào!!!
Từ 6 giờ chiều tới 10 giờ đêm, chúng tôi đã dẹp sạch 3 hộp đêm và 2 sòng bạc dưới sự cai quản của bang 5T. Chỗ nào chúng tôi cũng làm gọn đẹp và không chừa mạng nào mà dính dáng tới 5T. Tới 10 giờ rưỡi, xe rời khỏi sòng bạc Tân Thanh và thẳng tiến đến cái ổ cuối cùng của băng 5T là sòng bạc Phường Sáu. Trong xe, tình cảnh của bọn tôi cũng lâm ly bi đát như cảnh chúng tôi đã gây ra cho bên địch. Thằng nào cũng thương tích đầy mình, và cũng có tên gần sắp chết. Mùi máu bay khắp xe. Tôi ngồi kế bên Tư Xịt, và băng bó cho hắn, cũng như hắn băng bó lại cho tôi. Cái mà duy trì sự sống còn của chúng tôi là những bọc thuốc lá, những típ xì ke, và những cây kim chích còn mới toanh. Tư Xịt nhìn vết thương trên người tôi cảm khái nói:
– Mày bị nặng quá, coi bộ không ra nỗi trận này đâu!
– Ha! Chuyện nhỏ mà đại ca, dạo này ăn uống hơi nhiều, cả con người xệ ra, giờ mất vài lít máu ăn thua gì. Chết là cùng thôi, ăn nhằm gì!
Tôi cười xoàng. Châm lửa hút điếu thuốc rồi chích típ xì ke vô bắp thịt, nói đùa với Tư Xịt:
– Mẹ nó, cái bọn tiến sĩ, cử nhân cứ suốt ngày lên án xì ke. Tụi nó có thử đâu mà dám bảo nó xấu hay tốt. Rỗi rãi quá, hết đề tài nói mấy cha mới đem ra bàn chứ giờ mình mà chích tụi nó mỗi thằng một kim thui…hahaha đĩ mẹ, chứ cha con nhà nó mê tít quên cả lồn vợ nó đen hay trắng…. Em từ ngày ra chém lộn tới giờ, không nhờ cái đống bột trắng này, giờ chắc mỗi năm đại ca đi cúng mã em rồi. Hút nữa không đại ca?
Tư Xịt lắc đầu:
– Thui, sáng ta xài đủ rùi. Mày làm lẹ đi, sắp tới nơi rồi đó!