“Thế có bao giờ mẹ cảm thấy cô đơn không?” Donny hỏi. Dĩ nhiên ý nó muốn hỏi là “Có bao giờ mẹ bị lên cơn thèm chuyện đó không?” Và mẹ nó co vẻ không để ý đến cái ẩn ý trong cái câu hỏi đó.
Mẹ nó có vẻ rất nghiêm chỉnh về chuyện này, bả trả lời bằng một giọng buồn buồn, nhẹ nhàng “Có chứ, đôi khi mẹ thật sự?cảm thấy cô đơn lắm, rất cô đơn.”
Bất chợt giọng mẹ tự?nhiên sáng hẳn lên, quay qua và bắt đầu dí nó về chuyện yêu đương tình cảm. “Con thì sao, hả nhóc tì? Từ ngày ở trại về tự?nhiên mẹ thấy con thay đổi, suốt ngày cứ chết dí ở nhà. Chẳng thấy hẹn hò gì vớ i ai. Bộ tính tu luôn ha??”
Hơi bối rối về việc bị tra hỏi như thề, Donny trả lời. ” à, Con không thấy hứng thú gì trong việc đi chơi với tụi con gái trong lớp. Tụi nó có nhiều lúc cà chớn và ngu thấy mồ.”. Mẹ nó cười, “Hay là chắc dính với 1 bà nào lớn tuổi rồi phải không ? Chắc là cái bà tên là Sue chứ gì.”
Donny phát hoảng thiệt sự? Mẹ nó xoáy vào đúng cái chổ mà nó không muốn đề cập tới chút nào. Nó đã hứa với Sue là không tiết lộ cho bất kỳ ai biết, và nó thật sự?không muốn làm Sue thất vọng. Nó đã dự?tính trong đầu về chuyện sẽ lại về trang trại chơi và sẽ lại làm tình với Sue nhiều lần. Nếu nó hó hé bất kỳ điều gì về cái quan hệ này thì coi như chuyện được hưởng khoái lạc với Sue kể như tiêu tùng. Như đã dự?tính trước nếu bị tra vấn về chuyện này, chắc là phải che dấu sự?thật, vì vậy tốt nhất la câm mồn không nói tiếng nào.