Ở chỗ dì Sue có cái hơi bất tiện là đi học xa hơn và dì phải đưa đón tôi mỗi ngày, nhưng tới thời gian hè thì thiệt sự?là đã. Nói cái chỗ tôi ở là trang trại thật ra thì nó cũng chẳng đúng nghiã trang trại đâu. Ông tôi đã bỏ chuyện trồng trọt lâu rồi, hiện giờ nó chỉ là một cái đồng cỏ và ông tôi cho người ta thuê để thả bò thôi. Sue có trồng một ít rau, nhưng phần lớn nó chỉ là khoảng đồng trống thôị Đối với một đứa mưới lăm tuổ như tôithì đúng là thiên đàng dù rằng tôi cũng chưa khám phá hết toàn bộ trang trại, ở đó vào mùa hè, nằm dưới bóng mát, đi vòng vòng thiệt là thú.
Sue rất yêu khung cảnh tự nhiên. Đôi khi, lúc thời tiết tốt dì mang cả đống thức ăn tổ chức picnic ở dưới bóng cây sồi thành ra chúng tôi có thể ăn ngoài trời như thế. Mỗi lần như thế cự kỳ thú vị, và ba chúng tôi cười giỡn và làm đủ trò thú vi.. Cho tới khi ông ngoại tôi buồn ngủ, ổng đánh thẳng một giấc sau giờ ăn trưa, lúc ổng ngủ thì dù cây đổ, sấm chớp hay thậm chí động đất cũng đừng có hòng mà đánh thức ổng dậy. Ban đêm lúc ngủ ông ngáy ầm ầm, Sue nói đã vài lần thử đánh thức ông dậy lúc đang ngủ, nhưng chưa có lần nào làm dược.
Một buổi sáng đó khi tôi đang ở trong bếp vơi Sue, dì hỏi tôi đã từng đi đến chỗ cái lạch ở cuối trang trại chưa. Tôi chưa bao giờ thám hiểm đến khu vự? đó và chẳng bao giờ biết rằng ở khu vự? đó có một cái lạch nước. Tôi nói chưa nhưng bây giờ tôi biết ở đó có cái lạch thì nhất định tôi sẽ mò tới đó cho bằng được. Dì nói dì còn một ý hay hơn là cả hai cùng mang đồ ăn và tổ chức một buổi picnic ở đó. Sue nói ông ngoại chẳng bao giờ đặt chân đến đó, nhưng phải lo cho ông ăn xong đã khi ổng đánh giấc ngủ trưa thì mình sẽ đi đến đó. Nghe điều đó thiệt là đã. Vừa thám hiểm vừa ăn đúng hai thứ mà tôi thích.Tôi kiên nhẫn chờ cho qua giờ ăn trưa, và cuối cùng sẽ được đi đến đó.