VN88 VN88

Đọc truyện hiếp dâm tu nữ Quỳnh Mai – Truyện 18+

Quỳnh Mai ngồi dậy. Nàng thấy hơi lạnh. Cái lạnh của thời tiết và cái lạnh ớn vào tận sống lưng khi nghĩ đến chuyện vừa rồi. Mau mắn đến bên thùng nước để rửa mặt, nàng kỳ cọ rất lâu, làm đỏ hết cả da mặt. Rồi nàng tắm thật kỹ lưỡng trước khi mặc quần áo vào. Lên giường, nàng trùm kín mềm lại. Nhớ tới ban nãy, nàng cắn răng ngậm ngùi để rồi bật lên tiếng khóc khôn nguôi.

Sau đó, hắn có trở xuống để thăm nàng một lần và mang cho nàng một cái máy cassette với những bản nhạc Thánh ca mà hắn có. Coi như chuộc lại chút tội lỗi với nàng. Nghe thấy nàng khóc hắn không dám động tới, mà chỉ lui cui dọn dẹp các chén dĩa và thức ăn vức tứ tung trên nền nhà, rồi trở lên nhà trên.

Đêm đó trời trở lạnh. Hắn giật mình thức giấc sau một cơn ác mộng kinh hoàng. Chợt nghe tiếng ho ở bên dưới, hắn lò dò mặc áo quần lại, cầm đèn cầy bước xuống phòng thăm nàng. Quỳnh Mai nằm co ro như con tép bị luộc chín, nàng ho đui đũi đến lồng cả phổi nên âm thanh nghe khản đặc.
– Cô có sao không ? – Bằng một giọng sốt sắng, hắn hỏi.
Quỳnh Mai không đáp, tiếp tục ho.
Hắn bước chầm chậm đến sát giường nàng, đưa đèn soi lên cao để nhìn cho rõ nàng. Nàng trùm kín cả đầu nên hắn không thấy được mặt. Cái mền run run lên mỗi khi Quỳnh Mai bật lên tiếng ho.
– Cô có sao không … Cho tôi sờ thử trán … Chắc là cô nhuốm bịnh rồi! Ho quá …!
Nói đoạn hắn đưa tay sờ lên đầu nàng qua lớp vải mền.
– Trời ơi, cô nóng hổi à ! Trúng gió rồi ! … Để tôi cao gió cho – Hắn thốt lên.
– Không cần anh lo cho tôi … Anh đi đi ! – Nàng thào thào qua hơi thở.
– Không được. Trúng gió rồi sẽ trở nặng thêm nếu …
– Để cho tôi chết đi còn tốt hơn.
– Cô giận tôi à – Hắn nói .
– Giận anh … – Nàng cười khỉnh qua hơi thở – Giận anh làm chi ? Tôi giận tôi thì đúng hơn.
– Cho tôi xin lỗi mà !
– Không cần xin lỗi tôi đâu. Chỉ tại tôi thiếu hiểu biết ! Tôi tưởng sẽ thay đổi được anh.
– Tôi không biết tại sao tôi làm vậy, chính tôi còn không biết tôi là ai! Lúc đó tôi như thấy mình là một kẻ khác … Tôi đáng chết … đáng chết!
– Anh đừng biện luận nữa, việc anh làm chỉ để cho Chúa phán xét – Nàng ho lên – Tôi … ặc ặc … không tin anh đâu …
– Biện luận … Tôi chỉ nói lòng thật cho cô hiểu …
– Tôi không cần hiểu … Anh đi đi !
– Tôi nhất định phải cạo gió cho cô mới được … dù muốn dù không.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.