Dâm loạn và tội lỗi! Hương tự biết Nàng và Sơn là những kẻ dâm loạn và tội lỗi! Trước đây hơn một tuần thôi họ còn là những tâm hồn thánh thiện, là vợ hiền, con ngoan của một gia đình yên ấm… thế mới biết thánh thiện hay tội lỗi, đoan trang hay dâm loạn đều tiềm chứa sẵn trong lòng người chờ thời cơ, hoàn cảnh mà trỗi dậy… . Vâng Hương biết là Nàng và Sơn trong hoàn cảnh nhất định đã nhất thời sa ngã trong vòng tội lỗi và họ ngày càng đắm chìm trong lạc thú tội lỗi đó… họ không thấy đường trở lại bởi hoàn cảnh quá thuận tiện cho họ đê mê u lạc, bởi cám dỗ nhục dục quá lớn lôi kéo họ sâu hơn vào truy hoan… . Ngụy biện duy nhất của Hương là quan hệ giữa nàng với Sơn chỉ mang tính thỏa mãn nhục dục thể xác, đực – cái thuần túy. Nàng cố gạt bỏ cái thực tế là Sự vụng trộm đem lại cho Cả hai cảm giác kích thích mạnh mẽ và vô luân hơn nữa là khoái cảm của Nàng lại càng lớn hơn nữa khi kẻ vụng trộm với nàng lại là Sơn – con trai ruột của nàng.
Ở Sơn, cái cảm giác đầy bệnh hoạn ấy có lẽ còn lớn hơn, Gã từng ngó trộm Hương thủ dâm, gã đã từng ham muốn Má ruột của mình và gã từng được thỏa mãn cùng nàng vụng trộm thông dâm, nhưng thâm tâm Sơn vẫn chưa thỏa mãn hoàn toàn. Càng được càng thấy tham vô tận. . , Gã còn mong muốn được công khai quan hệ cùng Má ruột của mình cho thiên hạ biết tay… , hay chí ít gã cũng muốn được thấy người tình của gã được mang bầu của chính gã… tuy nhiên đó chỉ là những toan tính xa xôi… còn hiện tại gã đang từ từ hưởng thụ hết cái sung sướng của tình dục. Gã đang nhấm nháp săm soi từng ly từng ly cái Lồn mập mạp của Hương đang chổng ngược nên. Sau này ra đời nhiều, Sơn mới biết Lồn Hương thuộc loại mập và tụt về phía sau. Gã liếm láp say mê làm hai mép thịt đỏ tấy nên, nước trào ra và cái lỗ phập phồng mở rộng. Lách ngón tay giữa vô Lồn Hương, Sơn thấy ngón tay như mất hút, lập tức ngón thứ hai và sau đó là ngón thứ ba được đưa vô tiếp trợ và ba ngón tay ấy ngọ nguậy các phía khác nhau như nạo, như gãi vào thành Lồn của Hương làm Hương mụ mẫn vì nhột vì sướng bật ra tiếng ú ớ: