VN88 VN88

Đọc truyện 18+ học trò học sinh phang nhau

Ôi cha ơi sao tay Loan tuyệt vời đến thế. Mỗi lần tim tôi đập là một lần dương vật tôi cảm nhận được dòng máu nóng đang từ tim tràn xuống. Rồi cũng không chịu nổi cơn nứng nữa tôi bèn đưa bàn tay còn lại rờ vào giữa hai háng Loan, cũng kéo phẹc mô tuya quần Loan xuống rồi đưa hai ngón tay lần theo hai bờ mu của âm hô. Loan. Loan bịt mồm vào vai tôi để cố chặn lại tiếng rên thú vị còn tôi thì cũng đang bịn rịn mồ hôi chán vì đang cố ngăn cản sự nổ tung. Có lúc tôi lấy hai ngón tay bành rộng hai bờ mu lồn Loan ra, cũng có lúc hai ngón tay tôi ép chặt chúng lại. Tinh nghịc hơn, tôi còn lấy ngón tay chắt lấy mấy giọt nước nhờn nhờn âm hô. Loan đang tiết ra và bôi xung quanh hai bờ mu lồn Loan. Loan cắn mạnh vào vai tôi để khỏi bật ra tiếng kêu sung xướng. Cứ như thế hai đứa chúng tôi sờ mó nhau đến hết bộ phim, khi mọi người đứng lên là chúng tôi cũng rời chỗ và ra cửa.

Không khí thoáng mát, tiết trời đêm thanh thản, hai đứa chúng tôi rủ nhau tản bộ ra bờ biển hóng gió. Nơi này thường hay có nhiều thuyền đánh cá tụ tập lúc ban đêm. Gọi là thuyền đánh cá nhưng phần lớn là được sửa sang lại thành như thuyền du lịch. Ban ngày dùng để đánh cá, ban đêm thì cho thuê cho những ai muốn tự mình ra ngoài biển ngóng trăng và hưởng sự bình thản. Đó là một thú vị lớn vì ai cũng biết nơi biển thành phố chúng tôi có nhiều đảo đẹp, lại thêm mấy cơn gió thoảng từng hồi và ánh trăng sáng rọi suống làm cho khung cảnh thật dễ chịu và lãng mạn. Tối nào cũng có không ít những đôi thanh thiếu niên như chúng tôi hoặc những đôi vợ chồng đứng tuổi ra thuê thuyền để đi ngắm cảnh giải trí. Vì tối nay là đặc biệt nên tôi cũng ra kiếm lấy chiếc thuyền để cùng Loan ra biển. Gió lộng, trời sâu, trăng sáng, biển dịu, hai đứa chúng tôi trong chiếc thuyền riêng như trong một thế giới riêng biệt, xa cách với xã hội loài người. Chèo được khá xa ra ngoài biển, tôi bèn dừng tay chèo để thuyền tự trôi rồi chui vào trong khoang thuyền được lợp bằng những tấm tre chắc chắn, nơi Loan đang ngồi ngóng gió. Loan đẹp thật, mái tóc xõa xuống hai bờ vai, óng ánh phản chiếu lại ánh trăng đang rọi xuống. Đôi mắt Loan lim dim như đang tận hưởng những gì thiên nhiên đang mang lại. Khuôn mặt Loan dịu dàng, xinh xắn và thanh tịnh làm tôi say sưa.
– Loan thích nơi này không?
– Thích lắm, cám ơn Sơn nha. Đây là lần đầu tiên Loan được ra khơi như này. Thú vị lắm.
Tôi lại lên giọng cải lương:
– Em ơi anh sẽ làm tất cả để thoả mãn lòng em, mặc dù phải lao vào sóng gió bờ ao, đâm đầu vào ngọn lửa nến hoặc nhảy vào nước sôi để nguội, anh cũng vẫn sẽ bằng lòng chấp thuận vì em là giấc mơ của anh, em là ngọn lửa tỏa sáng con đường hầm tối tăm trong đáy lòng anh và em là tất cả mọi sự ước ao trong con tim bé nhỏ nhưng đầy hi vọng của anh, em là………
– Ha ha ha thôi đi mà ông nội, ông chuyển điệu đi cho con nhờ. Khiếp, mọi hôm trên trường đâu có nói năng tợn như giờ đâu….
– Hôm nay Sơn như vậy là vì Sơn được gần Loan đó.
Loan thấy tôi nói vậy liền lặng một lúc. Dù trong đêm tôi cũng có thể nhìn thấy được hai má Loan đang ửng hồng. Loan nở nụ cười mỉm trong chốc lát rồi bẽn lẽn:
– Sơn thích Loan thật hay Sơn chỉ muốn gần Loan để được…….
– Không, Sơn không gần Loan vì cái đó, Sơn muốn gần Loan vì Sơn thích Loan từ lâu rồi. Bây giờ Sơn mới có đủ điều kiện để tự mình nói với Loan. Sơn biết Loan có khi đang có cả một dãy bạn trai đang xếp hàng trong danh sách để được Loan để ý tới, và Sơn cũng biết rằng cơ hội của Sơn để được gần Loan là rất mỏnh manh, nhưng Sơn không bao giờ hết hy vọng. Sơn muốn Loan biết điều này, Sơn không giàu có như những người khác, Sơn không tài năng như những người khác, nhưng Sơn thật sự thích Loan và nếu một ngày kia, Loan quyết định chọn những người khác, Sơn cũng vẫn sẽ mãi mãi muốn được ở bên Loan.
– ………
– Loan, nghe thấy Sơn nói những gì không?

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.