Gần ba bốn tháng trời ăn ở không, tôi không biết làm gì cho hết ngày giờ. Nên suốt ngày nằm dài trong khách sạn đọc tiểu thuyết, hoặc chui đầu vào các rạp xem phim.
Suốt mấy tháng ăn ở không, tôi thèm đàn ông kỳ lạ. Nhưng thèm thì thèm, tôi không thể đi kiếm mấy tên lạ hoắc về ăn nằm với họ được. Tôi đành thủ dâm để bớt cơn đòi hỏi tình dục. Đến lúc này tôi mới thấy hai quả bóng có đổ thủy ngân bên trong, vật thủ dâm của đàn bà Nhật mà chị Liễu cho hồi nọ, có công dụng tuyệt vời. Nhưng rồi xài mãi cũng thấy chán. Mà, cơn đòi hỏi của một người đàn bà đã biết đàn ông không thể nào nguôi trong tôi, khiến tôi phải nghĩ ra những kiểu thỏa mãn mới. Thế là tôi ra phố mua một chiếc gương soi lớn, loại gương vẫn dùng trong nhà tắm hoặc gắn trên tủ áo, mang về phòng. Tôi phải nói dối người quản lý khách sạn là mua để gửi về quê. Tôi cũng âm thầm đi mua thêm mấy ngọn đèn làm dụng cụ trang bị cho trò chơi của tôi. Sau khi buông kín rèm các cửa sổ, cài chặt cửa ra vào, tôi bật điện tất cả những ngọn đèn có sẵn trong phòng và mấy ngọn đèn tôi mới mua về. Căn phòng ngủ của tôi sáng rực như sân khấu cải lương. Rồi tôi cởi quần áo, ngồi dạng hai chân soi lồn vào gương, tôi dùng chuối nhét vào lồn thủ dâm.