Mười năm, lúc nào tôi cũng có Nê ở bên. Đêm ngủ có chồng ở bên cạnh. Mở mắt ra có những cái ve vuốt âu yếm. Chúng tôi không những thuộc hơi hướng, mà còn thuộc cả những cử chỉ của nhau suốt mười năm ân ái.
Tôi đã biết nhiều người đàn ông khác qua những tuần lễ hoan lạc, nhưng cho đến lúc này, chưa một người đàn ông nào, ngoài Nê, có thể làm cho tôi thỏa mãn xác thịt. Tôi đang nứng lồn, chỉ cần Nê ôm tôi ve vuốt nhè nhẹ là tôi đã cảm thấy cơn thèm khát dịu đi một phần. Như vậy làm sao tôi có thể chịu được những gã trai quê mùa như Bảy Xệ, Cu Mít, như Hai Phòng. Những gã trai tuy có thân thể cường tráng nhờ cầy sâu cuốc bẫm từ bé, nhưng lại không biết những kiểu làm tình của dân thành thị, một thứ rất cần thiết, một thứ không thể thiếu trong đời một người từng được nếm những mùi vị ấy như tôi.
Đối với bọn họ, những gã trai làng ấy, không thể có gì khác lạ là leo lên bụng vợ, nhấn cặc vào lồn vợ nhấp nhấp vài cái là xong. Để rồi lại chờ đợi đến lần sau.
Đối với họ, miễn họ được thỏa mãn cơn thèm khát là đủ, họ không bao giờ để ý, hoặc không bao giờ lại có ý nghĩ tìm hiểu xem người đàn bà nằm dưới bụng họ đã thỏa mãn chưa. Mà, nếu như người đàn bà vì quyền lợi của mình mà nhắc nhở, mà đòi hỏi, chắc chắn trăm phần trăm là họ sẽ nghĩ người đàn bà đó đã hư hỏng, đĩ thõa, mới thốt lên những lời ngoài dự tưởng của họ Với họ, với nếp suy nghĩ, với nếp sống in hằn trong tim óc, thấm trong xương tủy, thì trong gia đình người đàn ông là trên hết, là chồng chúa vợ tôi. Chỉ có người đàn ông được quyền đòi hỏi, được quyền đụ, còn người đàn bà, người vợ, thì không.