Một người sức lực như Nê, thường một đêm cũng chỉ đụ hai lần là cùng. Hôm nào nứng bậy, đụ nhau ban ngày, thì kể như đêm đó nghỉ hưu, hoặc chỉ một cái nữa mà thôi. Cũng vì dâm quá độ như vậy, nên nhân hàng ngày xem công nhân thâu hoạch cao su nguyên chất, bà ta mới cho tiền một tên thân tín, dùng cao su đúc nên hai con cặc giả như đã nói đến ở trên.
Được chủ tin cậy, nhân để lập công, tên nhân viên Tàu lai đã thuê thợ làm khuôn hình con cặc để cho chủ được vừa ý. Nhưng hơn một năm nay, chị Liễu nói, bà ta không còn quí con cặc giả bằng cao su đó nữa. Bả cũng không còn cưng con chó Danois. Mà, quí thứ khác. Món quà mới đó là con Ngựa Hồng. Đúng ra con ngựa có bộ lông màu hồng rất đẹp.
Không giống như con chó Danois biết đụ người. Con ngựa của bà chủ đồn điền cao su Dầu Tiếng là một con ngựa thuần túy. Nhờ tình cờ phát hiện ra tật bẩm sinh của nó mà bà ta mê nó còn hơn mê người tình. Nhưng, mặc dù đã được chị Liễu rỉ tai cho biết, hôm gặp nhau tại tuần lễ hoan lạc được tổ chức tại đồn điền của bà ta, tôi cũng không thấy có điều gì khác lạ nơi con ngựa hồng đó. Nếu có điều lạ chăng, là bà ta gần như không tham dự cùng mọi người tuần lễ hoan lạc, mà chỉ thích cưỡi ngựa.
Suốt ngày trên mình ngựa. Tôi và mọi người đều nhận thấy như thế. Mọi người cho rằng tại bà ta ham mê môn thể thao vô hại này, nên không thiết đến chuyện gì khác. Thì cứ nhìn bà ta mặc một chiếc váy ngắn liền cả áo, hai tay hở nách, chân đi ủng ngắn đồng màu với bộ áo, cũng thấy con người đặc biệt ấy là một con người hâm mộ Môn cưỡi ngựa, một môn thể thao quí phái ấy đến chừng nào.
Nhưng chị Liễu thì lại khác, chị được chính bà ta tâm sự, kể về lai lịch con ngựa, nên chị biết rằng đằng sau vẻ đẹp thể thao ấy còn có một điều thầm kín khác.
Một hôm đi chơi quanh vùng, để tìm xem có chàng trai nông dân nào hạp nhãn thì đem về du hí, bà chủ đồn điền đã thấy tại sân một ngôi nhà nọ, có một con ngựa to cao đang ăn thóc. Theo người chủ ngựa cho biết con ngựa đó thuộc giống ngựa Mông Cổ do quân đội Nhật mang vào trước đây. Mặc dù đã lai giống, nhưng con ngựa này vẫn cao lớn vô cùng. Ông ta mới mua, định cho chạy xe thổ mộ. Bà chủ đồn điền thấy con ngựa đẹp, xin được mua lại con ngựa đó.
Khi mang ngựa về đồn điền, cưỡi chơi một vài lần, bà ta thấy ngay rằng con ngựa này có một cái bướu trên lưng. Và, cái bướu đó đã giúp bà những cơn khoái ngất khi cưỡi nó. Vì mỗi lần ngựa tung vó, thì cái bướu lại đập vào chỗ kín của bà. Đặc biệt nơi cái bướu ấy, đám lông lại cứng hơn đám lông ở những nơi khác. Thế là từ đó, bà ta ham mê cưỡi ngựa.