Chị Liễu kể với tôi về tên người thượng Rađê. Tuy nói tiếng Việt không rành, nhưng nó có một khuôn mặt đẹp trai, một thân hình cân đối. Và đặc biệt hắn rất sạch sẽ. Lúc đầu chị ngạc nhiên về những cử chỉ điệu bộ cũng như cách giữ gìn vệ sinh rất giống như người văn minh của nó. Về sau chị mới hiểu ra là bà ngoại của hắn trước kia có dịp xuống dưới xuôi buôn bán. Một lần nhân ngày lễ độc lập của Pháp, bà mãi theo phường buôn đi xem các trò vui, đã bị một tên lính Pháp hãm hiếp. Về bản, bà có bầu và sinh ra mẹ gã. Lớn lên, me gã nổi tiếng đẹp nhất vùng. Nhiều tên sĩ quan Pháp đòi lấy nhưng mẹ gã không chịu. Sau bà ta lấy một thợ săn, sinh ra gã.
Khi Not được năm sáu tuổi, cha gã bị tử thương trong một cuộc săn, vì sự bất cẩn của mấy tên lính Pháp đóng đồn gần bản. Mấy tên lính này vì không có kinh nghiệm săn bắn, nhân một bữa nhậu, nổi hứng sách xúng vào rừng. Mới nghe tiếng động đã nhắm bắn bừa. Mẹ Not, sau cái chết của cha hắn một thời gian cũng ngã bệnh chết. Hắn mồ côi cả cha lẫn mẹ năm hắn mới mười tuổi. Bà ngoại hắn mang mấy anh em hắn về nuôi. Sau, hắn xin vào làm công nhân hái trà cho ông chủ đồn điền Xoa (Người dân địa phương ít học, thường gọi tên mấy ông chủ đồn điền theo cách phát âm mà họ nghe được. Do đó, chồng chị Liễu tên là Francoi, được gọi là Xoa. Cũng như chị Hà và tôi sửa tên chồng là René thành Nê vậy).