Cũng may phòng ăn ở ngay phía cửa dẫn xuống nhà ngang. Và, nếu không được gọi, chị Sáu và chú tài xế không bao giờ dám tự tiện đặt chân lên phần nhà của vợ chồng tôi. Nếu không, gặp cảnh ba vợ chồng tôi đụ nhau ngay tại cầu thang gác, chị Sáu dám quên dọn ăn, mà đi kiếm chú tài xế cho hạ cơn thèm khát.
Chỉ còn hai mươi ngày nữa là đến dịp lễ Giáng Sinh. Chị Hà và tôi tấp nập mua sắm mọi thứ. Tuy vợ chồng tôi không ai có đạo, nhưng nhân dịp lễ, chúng tôi cũng tổ chức ăn uống linh đình. Và, nhất là để đón tiếp bạn bè.
Chị Sáu và chú tài xế được lệnh quét dọn nhà cửa phòng ốc đón khách. Năm nào cũng vậy, đám bạn thân của Nê cũng tụ tập nhau vui chơi suốt tuần lễ, từ đêm Giáng Sinh đến hết Tết Tây. Mỗi năm họ tổ chức ở một nơi. Năm nay Nê dành tổ chức tại Sài Gòn. Và, các bạn Nê ở khắp các nơi như Đà Lạt, Bảo Lộc, Dầu Tiếng..v..v..sẽ tề tựu về đây. Tuần lễ vui chơi ấy được gọi là tuần lễ Đế Vương hay tuần lễ hoan lạc. Và, người tham dự chỉ được mang theo vợ, chứ không được mang gái điếm hay gái nhảy đến.
Chị Hà cho tôi biết sơ qua, trong tuần lễ hoan lạc ấy, mọi người tham dự hóa trang sơ sài và được quyền chọn người đàn ông hay người đàn bà mình thích trong số người tham dự, rồi lần lượt đổi nhau. Vào đêm cuối cùng sẽ có cuộc thi xem đàn ông ai có cặc lớn nhất và đàn bà ai vú lớn, lồn to và đụ dai nhất sẽ được bầu làm Vua và Hoàng Hậu.
Người muốn trúng tuyển, phải biểu diễn đụ một kiểu đụ thường và hai kiểu đụ độc đáo và dai sức trước mọi người, nếu không bỏ cuộc vì đuối sức sẽ được trao giải thưởng, giải này do toàn thể mọi người tham dự tuần lễ hoan lạc cùng chấm điểm và công nhận. Giải thưởng chỉ có một giải duy nhất : một chiếc quần xì líp đàn bà có nhận hột xồn và vàng lá. Có năm còn có thêm bức tượng người đàn bà nằm khỏa thân bằng ngà voi gắn trên một chiếc đế bằng vàng khối.
Mọi chuẩn bị xong xuôi thì bạn bè của Nê cũng lần lượt đến đủ. Chỉ những người ở xa đến mới ở lại nhà chúng tôi. Còn những người cư ngụ ở ngay Sài Gòn thì họ trở về nhà sau cuộc vui. Qua sự giới thiệu của chị Hà, thì họ toàn là chủ đồn điền trà, cà phê, đồn điền cao su giàu có. Chỉ có Nê và một người nữa là làm công chức. Nê là nhân vật số hai của Sở Liêm Phóng Nam Kỳ (Sở Công An). Tuy chỉ là nhân vật thứ hai, sau ông Chánh Sở là người Pháp chính cống, nhưng ông này đã già, đau ốm luôn, nên Nê thường thay ông trong mọi công việc. Do vậy mọi người thích làm thân với Nê.