VN88 VN88

Cô Giáo Tuyết Chị Tuyết đẹp không tả nỗi – Truyện 18+

Nói xong tôi chết điếng và hối hận những lời tôi vừa nói ra. Tại sao tôi lại quá dại dột để nói những lời như vậy. Có lẽ trong yêu đương, tôi đã mù mờ và không chịu nỗi những cơn khát vọng yêu thương của tôi với chị Tuyết. Lén nhìn chị, tôi thấy chị cũng hơi ngượng trước câu nói của tôi. Cả hai im lặng mà không biết nói gì. Rồi một lát sau, chị khẽ đứng lên nhướng tay vô nút chuông kêu bác sĩ. Tôi như bị ma đẩy nắm lấy tay chị, và hôn nhẹ lên ấy. Chị Tuyết rùng mình nhưng không rút tay lại. Tôi từ hôn lên dần, từ những ngón tay dịu dàng lên đến cổ tay trắng ngần và lên tới người chị. Mùi xạ hương thơm ngát quyện lại nơi mũi tôi. Tôi thấy mê ly quá, tôi kéo chị Tuyết lại gần, và khẽ hôn lên môi của chị. Nụ hôm ban đầu còn bỡ ngỡ, nhưng rồi khi lưỡi tôi nút lấy lưỡi chị, tôi thấy chị Tuyết không cầm chế nổi bản thân mình nửa. Chị vòng hai cánh tay qua người tôi dính chặt hai cơ thể lại với nhau. Từ trong miệng chị, mùi hương ngọc lan theo hơi thở của chị truyền cho tôi làm từng mạch máu trong người tôi sôi sục lại. Chiếc lưỡi tôi le liếm với lưỡi chị làm cho tôi thích thích làm sao. Tay tôi dần cởi bớt áo trên người chị ra. Từng mảnh áo cởi xuống làm tôi thấy rõ da thịt của chị Tuyết hơn. Làn da trắng mịn và mát rượi đã làm tôi mê mẩn. Con cặc tôi nãy giờ đã cứng như cây que sắt. Cuối cùng, khi tôi đã nhìn trọn cơ thể của chị Tuyết, tôi thốt lên một tiếng ‘whòa’ tự đáy lòng. Chị Tuyết đẹp không tả nỗi. Dưới một ánh đèn mờ của chiếc đèn ngủ, chị Tuyết để lộ một thân hình cân đối toàn vẹn của người thiếu nữ xuân thì. Chị năm nay chỉ khoảng chừng 24, 25 gì đó thôi. Chị đang sống trong thời kỳ sung sức nhất của người đàn bà và đã từng được yêu nên chị biết rõ về cơn vui sướng của ái lạc và mê sướng. Chị Tuyết dịu dàng đẩy tôi xuống giường và nói:
-Em hãy còn bị đau, để chị chủ động cho.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.