***
Sáng hôm sau, khi tôi và Thảo tỉnh dậy thì đã không thấy Tuyết trên giường nữa. Hoảng hốt, chúng tôi vội mặc quần áo vào và chạy đi kiếm Tuyết. Nhưng vừa ra khỏi phòng, thì mội mùi thơm nấu ăn bốc vào mũi chúng tôi. Tuyết từ phòng bếp bước ra với ba dĩa đồ ăn thơm phức và nói:
– Hai người dậy rồi hả? Đánh răng rồi ra ăn sáng nhé!
Bỡ ngỡ, tôi và Thảo nhìn nhau mà không biết nên bắt đầu trò mèo gào chuột khóc ra sao. Tuyết nhìn vẻ lo lắng trên khuôn mặt chúng tôi và như hiểu được, chị khẽ cười và nói:
– Hihihi… Sao hai người còn đứng đó…Có cần tôi nói trắng ra không??….Thiệt ra tối qua tôi có say gì đâu….bất quá là tôi mệt quá nên nằm coi hai người biểu diễn thôi….hihihi…..
Chúng tôi hoảng hốt khi nghe Tuyết nói vậy. Tôi và Thảo lại nhìn nhau mà không biết phải nói gì nữa. Cả căn phòng đột nhiên yên lặng hẳn làm bầu không khí trở nên căng thẳng. Một lúc sau, tôi ráng lên tiếng nói với Tuyết:
– Vậy…Vậy chị…
Chị Tuyết bước tới rồi sà vào lòng tôi và nói:
– ừ chị…chị bằng lòng…..
Tôi và Thảo thở phào ra, Thảo cũng sà vào lòng tôi. Một bầu không khí tươi vui theo ánh bình minh ngoài cửa sổ vươn cao, cao mãi trên bầu trời cao xanh kia…..
***
Một làn gió xuân xào xạt thoáng qua tôi làm tôi xao xuyến quá. Trong tay tôi, là bẳng cử nhân VCE. Tôi đã đậu số điểm tối đa trong kỳ thi này. Sau hơn hai năm cặm cụi sách đèn và sự uốn nắn từ chị Thảo và Tuyết, tôi cuối cùng đã thành đạt. Nhìn lại ngôi trường, lòng tôi bâng khuâng không diễn tả nổi. Tại nơi đây, tôi đã có được nhiều bạn, nhiều thầy cô và học được nhiều điều hay. Hơn thế nữa, ngôi trường đã cho tôi hai bóng hồng mãi mãi ở bên cạnh tôi. Bước chân ra cổng trường, tôi thấy được một xã hội và tôi là một trong những người bay cao trong xã hội đó. Nhưng mang theo tôi, vẫn luôn là gói hành trang hai năm dài tại trường với bao nhiêu kỷ niệm vui buồn với thầy cô, bạn bè. Thấp thoáng, tôi thấy bóng dáng Thảo và Tuyết đang đợi tôi. Tôi chạy tới họ, chạy với đua đòi của xã hội. Tạm biệt trường học!!!!
Hết (Truyện 18+ Hay Hay Nhất)