Rồi cô giáo Thảo bắt đầu ôn lại cho cả lớp những gì đã học trước đó và dạy về truyện Kiều. Giọng chị sôi động và hào hứng nên chúng tôi rất thích nghe. Chị kể qua nỗi bi thảm của Kiều sau khi bị bán vào động đĩ. Nhưng chị cũng khéo léo diễn tả những chuyện phòng the giữa Kiều và Thúc Sinh cũng như giữa Kiều và Tự Hải kết duyên vợ chồng… Nghe chị kể mà thằng đực rựa trong lớp nào cũng sôi máu lại và cũng có mấy thằng đã ‘chỉa cờ’ ở phía dưới. Chị như trêu chọc mấy bọn con trai trong lớp nên cứ bắt mấy thằng con trai tôi thay phiên đọc những đoạn tình tiết phòng the đó. Thằng nào thằng nấy đỏ mặt lại mà đọc giọng rung rung nghe thiệt tức cười. Tới phiên tôi đọc, giọng tôi sang sảng và bình tĩnh làm cho cả lớp khâm phục và cũng trong ánh mắt ngạc nhiên của cô Thảo. Thật ra tôi cũng không giỏi hơn tụi kia bao nhiêu, nhưng tại vì lúc đó tôi nào có để ý đến những gì cô Thảo nói đâu mà chỉ tập trung so sánh nét đẹp giữa cô Thảo và chị Tuyết mà thôi. Tôi thầm tưởng tượng giá có ngày nào được ôm hai người thiếu nữ này vô lòng thì sướng biết bao. Thế là do sự không tập trung của tôi đã trùng hợp giải vây cho tôi…. Sau tiết học, cô Thảo gọi tôi lên mà nói:
– Chị thấy em rất giỏi tiếng Việt nhưng lại có phần kém về Anh ngữ hơn những bạn khác. Vậy em có thể gặp cô chiều này lúc tan học để cô dạy thêm về cách viết bài để em không bị mất điểm thi sang năm đó nhe.