Rờ tới cặp vú trắng hồng căng cứng của chị Nhàn, anh bỗng lên đồng, nhập thần, không muốn đóng kịch làm trẻ con nữa. Nhất là khi Nhàn đã cổi áo. Da thịt trắng trẻo đầy đặn. Chùm lông nách mọc chỉa ra rất dâm đãng. Anh lật chị nằm ngửa ra, bắt chị dang rộng hai tay lên phía trên cho anh dúi mũi vào hôn lông nách chị. Anh mê nhìn lông lắm. Mùi nách Nhàn hăng hăng mà anh nghe như mùi nước hoa hảo hạng. Khi anh ngậm một núm vú để bú thì Nhàn rên.
Tiếng rên giống hệt khi cậu Tư đụ chị ở nhà chứa rơm. Tay kia anh tha hồ bóp trái vú bên mặt. Bóp vú đã thèm, anh luồn tay vô lưng quần Nhàn, thọc sâu xuống dưới. Trời ơi! Lông lồn của Nhàn nhiều ơi là nhiều, và ướt nhẹp những nước lồn. Anh nôn nóng cho đại một ngón vô lỗ lồn để nghe cái cảm giác của mình ra sao. Nhàn ưỡn hẳn mông đít lên và rên:
– Ối! Khôi! Bộ anh không muốn để em dành bù em hả?
Nhàn đã gọi anh bằng anh và tự xưng em. Anh như người lớn rồi. Anh đã đủ tư cách để lột quần Nhàn ra mà bú lồn, vì Nhàn vừa mới nhắc nhở anh. Tuột hết quần Nhàn ra. Tấm thân loã thể của người con gái tuổi 20 đang nằm tênh hênh trên bờ lạch. Chờ anh khai phá. Đẹp tà không nổi. Tuổi của núi lửa, tuổi của sức lực vật trâu. Thân hình Nhàn đẹp như một tượng thần vệ nữ. Một chân Nhàn co lên, một tay úp trên mu lồn, tay kia Nhàn cầm một đầu vú mà vê.